Đi vào thư phòng, Tưởng Chấn không ngồi xuống đằng sau bàn làm việc, mà ngồi ở trên ghế sô pha.
Xem ra không phải là bàn chuyện công việc.
Tưởng Chấn cầm một điếu xì gà từ trong tủ đựng xì gà, vừa châm vừa hỏi: “Con nghĩ sao về ý định mở công ty điện ảnh kia của lão Tứ?”
Anh Tề?
Anh Hiền thành thật nói: “Vẫn nên suy nghĩ thêm chút đã. Tưởng thị không có kinh nghiệm gì trong lĩnh vực này, tùy tiện tiến vào một lĩnh vực mới như vậy rất nhiều nguy hiểm. Hơn nữa hai năm vừa qua làn gió điện ảnh truyền hình quá lớn, khó có thể biết nên đầu tư vào đâu. Làm không tốt còn có khả năng dẫn lửa tự đốt mình.”
Tưởng Chấn gật đầu: “Đúng vậy.” Điếu xì gà được châm lửa, ông ta hút một một hơi, sau đó mang theo chút vui vẻ nói: “Dù sao thì nó cũng là em trai ruột của con, ở trên bàn ăn con cứ mặc kệ nó như vậy được sao?”
Anh Hiền cười thoải mái: “Cũng bởi vì nó là em trai ruột của con, nên mới cần chặt đứt triệt để suy nghĩ trong đầu nó.”
Tưởng Chấn cười to, lắc đầu than nhẹ: “Cũng chỉ có thể nghe thấy lời nói thật từ trong miệng của con.”
Hai đầu lông mày của Anh Hiền hơi nhíu lại, sau đó nhanh chóng giãn ra, trên mặt còn mang theo ý cười, trong lòng vẫn đang suy nghĩ: Có lẽ Tưởng Chấn đã thật sự lớn tuổi rồi, ấy vậy mà cũng bắt đầu cảm thán những chuyện này.
Làn khói quanh quẩn bay lên, Anh Hiền lặng lẽ ngửi mùi thơm của xì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-to-ngong/653393/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.