Thẩm Đông Dương biết một chiếc bánh Mont Blanc không đủ để bày tỏ lời xin lỗi, cho nên mau chóng tiết lộ tin tức cho Anh Hiền: Sang năm có hơn tám nghìn trạm xăng dầu muốn đổi mới thiết bị, công khai đấu thầu.
Chuyện này không liên quan đến Tưởng thị, nhưng lại liên quan đến Trần Phong. Trần Phong làm trong ngành sản xuất dầu mỏ ở Singapore. Đây là mối làm ăn có thể được lợi chứ không thua lỗ, Anh Hiền chưa tỏ thái độ ngay. Trần Phong sống ở đất khách nhiều năm, nay đã nhập quốc tịch Singapore, của cải trong nước chẳng còn lại bao nhiêu.
Thẩm Đông Dương hiểu ý cô, vài ngày sau lại cho cô cách thức liên lạc.
Anh Hiền ngầm hiểu, chủ động hẹn đối phương bàn chuyện hợp tác.
Đối phương là đời thứ hai kiểu cha truyền con nối, không đi bài bình thường mà quyết định địa điểm gặp mặt ở KTV nọ. Nghe ra sự do dự của Anh Hiền, đối phương còn khuyên cô đừng chỉ lo công tác, phải kết hợp làm việc và nghỉ ngơi.
Anh Hiền dở khóc dở cười.
Chín giờ tối, cô đến nơi hẹn đúng giờ, nào ngờ vừa đến cổng KTV đã gặp phải gương mặt quen thuộc.
Từ Á Vi chủ động tiến lên chào hỏi: “Chị Anh Hiền? Không ngờ lại gặp được chị ở đây.”
Chị Anh Hiền?
Bọn họ thân quen từ bao giờ vậy nhỉ.
Anh Hiền nở nụ cười, coi như lịch sự: “Chào cô.”
Trước đó hai người cũng không quen nhau, nhưng Từ Á Vi nghe em trai mình nhắc đến chuyện mượn tài xế nên cô ta mới tới chào hỏi. Tuy Tưởng thị lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-to-ngong/653391/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.