Năm giờ rưỡi sáng thứ Bảy, chuông báo thức đúng giờ vang lên. Phó Thành lấy di động tắt chuông đi, phát hiện có hai cái tin nhắn đều đến từ “Tưởng Anh Hiền”, thời gian nhận được là 1 giờ 3 phút rạng sáng.
Tin nhắn thứ nhất chỉ có hai chữ: Muốn anh.
Tin nhắn thứ hai là một địa chỉ, một khu chung cư ở trong thành phố Đông.
Phó Thành nhìn chằm chằm vào hàng chữ kia rất lâu, nhập “Có ý gì” vào trong khung thoại, sau đó nhìn chốc lát rồi lại lần lượt xóa từng chữ đi, đổi thành “Khi nào?”
Ngón tay dừng ở chỗ mũi tên gửi đi một hồi lâu, cuối cùng lại ấn xóa bỏ, sau lại một chữ cũng không hồi âm.
Nếu cô nhắn tin tới thì chính là muốn anh đi, hỏi lại thì chỉ biết tự rước lấy nhục.
–
Rất lâu sau không nhận được tin nhắn trả lời, Anh Hiền cảm thấy Phó Thành đang giả vờ thanh cao.
Vậy thì không thú vị nữa rồi.
Ném di động xuống, Anh Hiền bắt đầu hưởng thụ ngày nghỉ ngơi hiếm lắm mới có được của mình.
Thật ra cũng không có công việc gì đặc biệt, chỉ là ngày hôm nay dành để ngủ và nghỉ ngơi thôi.
Chung cư là cô dùng tiền lương năm thứ nhất của mình để mua, những người biết chỗ này cũng không nhiều lắm, ngoại trừ Kha Nhụy thì cũng chỉ có Anh Thận biết. Cho nên khi chuông cửa vang lên thì cô chắc chắn là Kha Nhụy đến đây đưa văn kiện khẩn cấp, bèn trực tiếp mở cửa ra.
Nhìn thấy người đàn ông đứng ngoài cửa, Anh Hiền thực sự có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-to-ngong/258224/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.