Tháng Mười Hai, Hong Kong đã có chút lạnh lẽo của mùa đông, nhưng Tưởng Anh Hiền chỉ mặc một chiếc áo len mỏng ngồi ở bên ngoài, một mình một người thưởng thức phong cảnh. Không ngoa khi đây được gọi là khách sạn có cảnh quan tốt nhất ở Hong Kong, kéo cửa ra là có thể thu hết cảng Victoria vào mắt.
“Nghĩ cái gì mà xuất thần thế?” Thẩm Đông Dương duỗi tay cầm lấy cái ly của cô, uống xong rồi lại ghét bỏ, “Không khác gì nước bụi cả.”
Cà phê kiểu Mỹ nhạt nhẽo chua chát thế mà cô cũng nuốt xuống được.
“Sao lại dậy sớm vậy?”
Mắt của Thẩm Đông Dương là mắt một mí, không được tính là trai đẹp theo truyền thống, nhưng trên người anh ta có một kiểu khí chất nắm giữ hết thảy, điều này càng khó có được hơn so với vẻ bề ngoài xuất chúng.
Anh Hiền nhún vai, “Đồng hồ sinh học, thói quen thôi.” Mỗi ngày cô đều rời giường đúng 6 giờ sáng, qua 6 giờ có muốn ngủ nữa cũng ngủ không được.
Đêm qua cô nhất thời sửa hành trình đến đây, lại trúng vào mùa cao điểm du lịch, rất khó đặt được phòng khách sạn, bất đắc dĩ phải gọi điện thoại cho Thẩm Đông Dương, hỏi anh ta có tiện hay không.
Mỗi lần Thẩm Đông Dương tới đây đều ở lại khách sạn Châu Tế, bao hẳn năm gian phòng, thêm cô vào ở nữa cũng dư dả. Cô hỏi trước là vì sợ trong phòng có người khác, gặp nhau lại xấu hổ.
Cũng may là anh ta cũng rảnh, 1 giờ rạng sáng tự mình xuống lầu đón cô, chuyện này lại ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-to-ngong/258219/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.