Chương trước
Chương sau
Hai tiếng sau
Khi Hỏa Thiết Khai tỉnh dậy thì thấy nhánh cây đã được cắt xong xuôi, Phong đang ngồi cạnh nó vừa uống nước ngọt vừa chill. Hắn tiến đến chỗ Phong rồi xoa xoa vào vết cắt nhẵn như gương khen:
- Tay nghề khá đấy. Có vẻ như cậu có tiềm năng trong ngành cắt gọt đấy, để bao giờ cắt cây phong tiếp tôi sẽ gọi cậu sang nhé.
Phong hừ mũi:
- Có cái lý gì mà con nợ lại đi sai chủ nợ đi cắt cây chặt gỗ không hả. Lần này là làm kiếm nên bỏ qua, lần sau ta tính phí.
- Ô kìa chúng ta là bạn mà đúng không?
-------------------
Trên đường trở về nhà, Solas nói với Phong:
- Về công thức thì ta đã tìm ra rồi. Nhưng có một vấn đề, dược liệu để làm cái này khá là phức tạp. Số lượng phải đến tầm gần hai mươi loại dược liệu khá nhau, nếu mà tìm từng cái thì e rằng khá khó với ngươi.
- Lòng và lòng vòng, có gì thì cứ huỵch toẹt ra đi.
- Ta muốn ngươi xây một cái dược viên.
- WTF! Đùa ta đấy à. Ở nông thôn còn được chứ ngươi bảo ngay giữa thủ đô thế này, đến đất ở còn tranh nhau thì lấy đâu ra đất để xây dược viên cho ngươi.
- He he. Ta bảo này, chả phải ngươi đang ở căn biệt thự to tổ chảng kia sao. Đập đi là tha hồ đất để làm dược viên.
- Cái gì? Phá biệt thự đi để trồng cây, ngươi bị điên rồi, của một đống tiền như thế mà lại phá đi là như thế nào hả?
- Ngươi thiếu tiền hay sao? Mà cái nhà to đùng đấy sống một mình phí vồn, thà đập đi sử dụng vào việc khác có hơn không. Trên hết là trong dược viên sẽ toàn là cây cối của vạn thụ sâm lâm, ngươi muốn sống ở nơi thành thị tấp nập toàn bê tông cốt thép hay muốn sống ở một nơi tương tự với vạn thụ.
Mạc Phỉ đang ngáp ngắn ngáp dài trên ghế chiếc ghế tiếp khách mềm mại. Công việc của hắn là liên hệ và bàn giao vật phẩm cho khách hàng. Thực ra cái công ty này không chỉ là công ty giao hàng, tên của nó là “công ty TNHH Vạn Sự- chuyên giải quyết vấn đề cho bạn” chuyên cung cấp dịch vụ làm thuê, từ giao hàng, dọn nhà, phụ vữa, lắp đặt, sửa chữa đồ điện… công ty đều kham hết. Mạng lưới công ty được trải rộng ra khắp toàn thành phố, vì chế độ chăm sóc khách hàng cùng chất lượng nhân công khá là cao thế nên Công ty TNHH Vạn Sự là sự lựa chọn mà mọi người vẫn tin dùng.
Hôm nay là một ngày nhàn nhã với Mạc Phỉ. Mấy đơn của khách chủ yếu là chuyển hàng với sữa chữa đồ nội thất, việc này chỉ cần vài cú điện thoại liên hệ với nhân viên cùng khách hàng là xong, hắn không phải nhúng tay vào nhiều mấy. Nhìn lên đồng hồ, giờ đã là bốn giờ chiều cũng đã sắp đến giờ tan ca, có khi nên sửa soạn đến trốn về sớm một chút chăng. Nhìn ra ngoài cửa, không có khách, có vẻ như ông trời muốn hắn nghỉ ngơi sớm rồi. À mà không, hình như có một người bước vào, linh cảm của Mạc Phỉ mách bảo hắn rằng cứ đến những phút giây chuẩn bị kết thúc mà có người xuất hiện là điềm không may. Linh cảm của Mạc Phỉ còn cường liệt hơn nữa khi thấy được cái màu tóc xanh lét kia, tuy kiểu tóc đã thay đổi nhưng cái màu đặc trưng kia thì chả lẫn vào đâu được với ai.
Đúng như những gì Mạc Phỉ lo lắng, Phong hồ hởi đến gõ gõ vào bàn rồi nói:
- Ông chủ, có một đơn hàng lớn cho ông đây. À mà sao nhìn ông quen quen thế nhỉ.
- Thưa quý khách, tôi chính là người đợi cậu ở trước cổng mấy hôm trước đây. Xin quý khách đừng gọi tôi là ông chủ, tôi cũng là nhân viên thôi. Tên tôi là Mạc Phỉ.
- Chào Mạc Phỉ, thảo nào trông anh quen thế. Anh có thể thuê cho tôi một nhóm thợ không? Tôi có công việc cần một lượng lớn nhân công.
Mạc Phỉ có chút dự cảm không hay, cẩn trọng hỏi lại:
- Quý khách làm việc gì mà cần một lượng lớn nhân công thế ạ?
- À, tôi định dọn hết đồ trong nhà ra ngoài rồi phá cái căn biệt thự đi.
Mạc Phỉ tròn mắt ngạc nhiên nhìn Phong. Căn biệt thứ của hắn Mạc Phỉ cũng đã xem qua, giá trị của nó phải đến hàng trăm đồng vàng, vậy mà vị khách ở đây lại nói về việc phá nó đi một cách nhẹ nhàng như phá một bộ xếp hình. Ông chủ vẫn hay nhắc Mạc Phỉ “Đừng bao giờ dạy người giàu cách tiêu tiền, việc của chúng ta là làm hài lòng khách hàng”, thế nhưng vào trường hợp này Mạc Phỉ vẫn nêu một chút gợi ý cho vị khác trẻ:
- Ngài không hài lòng với căn biệt thự của mình hay sao. Chúng tôi có cung cấp dịch vụ sửa chữa kiến trúc hay thậm chí là quay lại hướng biệt thự cho hợp với phong thủy.
Phong nghe vậy thì lắc đầu:
- Không! Căn biệt thự của tôi khá là ổn. Tôi muốn phá nó đi để lấy đất xây dược viên thôi.
“Phá đi để xây dược viên” Mạc Phỉ cơ hồ tưởng rằng mình nghe lầm, vào các vị trí mà tấc đất còn đắt hơn cả tấc vàng thế này mà có người lại phá đi biệt thự để đi xây dược viên. Anh trước giờ đã thấy nhiều người chơi ngông, mua nhà, mua xe, mua thú… nhưng chưa bao giờ thấy người nào lại chơi ngông đến trình độ như thế này cả. Tưởng tượng xem giữa kinh đô phồn hoa sắc màu lại mọc lòi ra một khoảng đất toàn cây cối ngay chính giữa, thế là đã đủ dị lắm rồi.
Cơ mà cho dù ý kiến như thế nào đi nữa thì Mạc Phỉ vẫn phải chiều lòng thượng đế. Thế nên anh đành tiếp nhận đơn hàng “chơi ngông” này rồi hẹn Phong ngày mai sẽ cho người đến để thực hiện việc dọn đồ đạc trước rồi mới phá dỡ nhà sau. Sau khi Phong rời khỏi, Mạc Phỉ thở dài ngao ngán: Haizz, hôm nay lại phải tăng ca rồi, đáng ra nên đóng cửa từ ba mươi phút trước mới đúng. Rồi anh nhấc máy lên chuyển cuộc gọi từ cá nhân sang cuộc gọi nhóm:
- A lô, chào mấy anh em. Có một vụ lớn đây, tất cả tập trung hết ở phòng tiếp khách nhé. Có nhớ cái căn biệt thự mấy hôm bữa chúng ta chuyển máy phân tích dược học đến không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.