Cuộc sống thanh bình của Phong những ngày sau đó cứ thế bình lặng trôi đi. Phong cũng không vì sự bình lặng này mà nhàm chán, nhàm chán sao được khi mà vạn thụ sâm lâm có vô vàn những thứ mới lại và kỳ ảo từ động, thực vật, hệ sinh thái... để cho Phong tìm tòi và nghiên cứu. Nghĩ lại thì từ lúc thế giới mới này toàn phải vào cảnh chốn chui trốn lủi rồi đánh nhau liên miên so với khoảng thời gian thoải mái hiện nay thì đúng thật là nhà tù so với khách sạn năm sao.
Nhưng mà ngày vui ngắn chẳng tày gang, thấm thoát đã đến ngày nhóm Phong phải về, dù muốn hay không thì Phong vẫn phải theo công chúa về Cựu Thiên Quốc để giải quyết những vấn đề cá nhân. Thời gian nhóm ở lại tuy ngắn, nhưng nhóm cũng đã giành được hảo cảm của mọi người ở đây, tiêu biểu nhất là việc không tiếc thân mình mà tìm lại được thánh vật cho vạn thụ. Ngày mà cả nhóm rời đi, cả Diệp trấn đồng loạt đến để nói lời tạm biệt kèm theo đó là vô số những sản vật của vạn thụ chất đầy nhóc trên lương của những con đại trư. Một chiếc hộp chỉ lớn bằng cái bàn ăn mà phải dùng đến bốn con đại trư để kéo hấp dẫn ánh mắt của Phong, hắn ghé tai hỏi nhỏ Hỏa Thiết Khai xem rằng biết bên trong cái hộp là cái gì mà nặng đến thế không. Hỏa Thiết Khai nghe xong thì lườm Phong:
- Quà mà thánh nữ tặng cho ngươi chứ còn cái gì nữa.
- Ý ngươi là cây phong đại thụ á?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-ma-mong-gioi/947442/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.