Với lịch sử 500 năm của Tân Thiên Quốc nói dài không dài mà nói ngắn cũng không ngắn. Mỗi một đời đều thay đổi thêm bớt các bộ luật, nhưng có những luật được truyền qua từng đời không thể thay đổi. Một trong những luật đấy là về truyền thừa, thì tất nhiên như bao thể loại truyền thừa khác là cha truyền con nối thôi. Nhưng khác ở đây là đức vua sẽ không truyền lại ngôi vương của mình cho con cả, mà vua cũng không thể chỉ định đứa con nào sẽ lên nắm quyền trong tương lai. Tất cả sẽ phụ thuộc vào những lá phiếu bầu cử của tất cả mọi người trong vương quốc, theo lý thuyết thì hoàng tử nào cũng có thể làm vua nếu được lòng người dân để thắng cuộc bầu cử. Vậy làm thế nào để lấy lòng người dân, đến đây thì lại thêm một luật phụ hay ho nữa cho luật truyền thừa. Mỗi hoàng tử ( hay công chúa) đều phải có lý tưởng hay định hướng riêng cho mình trong việc phát triển đất nước. Và việc đầu tiên lên nắm quyền là việc hoàn thành lý tưởng đấy việc này là bắt buộc. Các cơ quan quyền lực,kinh tế,quân sự ... hay thậm chí là đức vua đương nhiệm phải có trách nhiệm hoàn thành không được có ý niệm chống đối hay phủ nhận. Chính vì tương lai chính mình nằm trong lá phiếu trên tay nên tất cả mọi người đều sẽ xem xét kĩ các lý tưởng và định hướng phát triển đất nước của các vị đế vương tương lai. Một điều luật nho nhỏ khác nữa là những lý tưởng hay định hướng này không được trùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-ma-mong-gioi/947401/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.