Bỏ mặc Phong nằm đó, Thượng Kim cầm dao găm bước lững thững về phía đối thủ cuối cùng đang hướng đến mình: Thiết Thành. Ngay từ lúc Thượng Kim xuất hiện đằng sau nhóm Phong đang đứng Thiết Thành đã lờ mờ biết trước kết quả sẽ thành ra thế này, đối thủ này quá mạnh mẽ còn nhóm tân binh này cho dù không tồi nhưng kinh nghiệm chiến đấu quá ít với đối thủ giảo hoạt thế này. Biết vậy ông không vội chạy đến nhóm kia để ứng cứu, ông biết có chạy đến cũng không kịp nữa. Giờ chỉ còn hai phương án một là ông quay đầu bỏ trốn hai là ở lại tử chiến với kẻ trước mắt kia. Thiết Thành chả bao giờ chọn cách thứ nhất , kiếm sĩ nào đều có lòng tự tôn của riêng mình.
Thiết Thành không vội vã thì Thượng Kim cũng không vội vã, cả hai như hai con thú đang bước từng bước đến hằm hè nhau. Tên sát thủ quan sát từ đầu tới chân Thiết Thành rồi hỏi :
- Ngươi dường như ở trong quân đội, ta ngửi được mùi thiết huyết đặc trưng của nó?
- Đã từng, cuộc chiến biên giới hơn hai mươi năm về trước. Ngươi cũng đã từng ở trong quân đội ?
- Không ta không thích ở trong đó, người thượng đẳng thì không thể ở chung với lũ tầm thường cứng ngắc ấy được. Cơ mà tổ chức của ta có thể coi là một nửa quân đội, chúng ta làm những việc mà quân đội không dám làm và không muốn nhúng tay.
-Ví dụ như giết người vô tội...
Thượng Kim nghe lời châm chọc nhưng chả nháy mắt lấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-ma-mong-gioi/947386/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.