Ước Tố hoảng hốt phát hiện trong mắt hắn như ẩn như hiện nỗi đau đớn tột cùng, cô cảm giác bản thân nhất định đã nhìn nhầm rồi.
"Cô vẫn luôn kháng cự tôi như vậy, từ ngày gả cho tôi đã bắt đầu chán ghét." Hắn cười tự giễu, "Bất luận là Chu tiểu thư hay Lý tiểu thư, cô hoàn toàn không để tâm một chút nào..."
Hắn đột nhiên đứng dậy, chút dao động trong mắt vừa nãy đã biến mất, khôi phục biểu cảm lạnh lẽo vô tình.
"Cô hãy nghe cho kỹ, tôi sẽ không ly hôn, cả đời này của cô chỉ có thể trói buộc ở nơi này." Khóe môi hắn treo một nụ cười tàn nhẫn, "Tôi chính là kiểu không thích nhìn người khác sống tốt đó, cô vĩnh viễn cũng đừng hy vọng tôi sẽ thả người, để cô và tên họ Tạ sống hạnh phúc bên nhau."
Hắn nói xong liền đóng sầm cửa rời đi, Ước Tố đứng lên, cử động cái cơ thể cứng ngắc, chậm rãi cởi áo khoác ngoài xuống.
Cô tháo nút thắt trên sườn xám, bên trong thế mà lại không có nịt ngực, hai bầu ngực tuyết phủ đầy những vết tím tím xanh xanh chằng chịt, đúng lúc này Đan Quế xông vào, liếc mắt một cái liền nhìn thấy vết bầm trước ngực Ước Tố, nó cuống quýt đóng cửa lại, sợ hãi quỳ rạp trước mặt cô.
"Tiểu thư làm sao vậy? Hắn... Thiếu soái đánh người sao?"
Ước Tố lắc lắc đầu, cô cũng không ngờ sẽ đến mức này, khi ấy không có dấu vết gì, mới qua một lúc vậy mà biến thành bộ dạng này, xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-lay-chan-tinh/2528939/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.