Mất khoảng thời gian chừng mười phút đồng hồ, Lý Đông đã có mặt tại hiện trường. Hắn lợi dụng đêm tối chạy như bay qua những cung đường vắng, như một làn khói mờ nhạt lướt qua trước mắt người đi đường. Gần đến nơi, Lý Đông mới dừng lại bắt một chiếc taxi, dúi vào tay tài xế một số tiền vượt quá chi phí cần thiết rồi bảo anh ta lái xe vào Công nghệ mới Đông Thành. Người tài xế sau giây phút ngạc nhiên cũng không nói gì thêm, đề xe chạy tới nơi Lý Đông yêu cầu. Dù sao chỉ phải đi một đoạn đường ngắn lại nhận được số tiền bằng cả chặng dài thì quá lời rồi, quan tâm làm gì đến việc riêng của khách chứ. 
Khi Lý Đông từ trên xe bước xuống đã thấy trước cổng công ty tập trung khá nhiều người, hắn thấy hai người vệ sĩ của Trần Hàng đang được mấy ngươi bảo an dùng thủ thuật bấm huyệt hồi tỉnh. Lý Đông đảo mắt lướt qua một vòng hiện trường, bất chợt hắn phát hiện ra có gì đó không đúng “Có máu, là của ai? Những người vệ sĩ kia không có vẻ gì là bị thương bên ngoài, vậy máu là từ đâu ra? Không lẽ của anh Trần Hàng, nếu thật vậy thì tình huống có chút xấu rồi!” 
Đang phân vân với ý nghĩ của mình, Lý Đông chợt nghe tiếng gọi: 
- Đông, em đến rồi à? 
Lý Đông biết là ai gọi, hắn quay lại nhìn Vũ Nhung, bắt gặp khuôn mặt nàng tái nhợt, có vẻ vẫn chưa hết hoảng sợ. Hắn vỗ vỗ sau vai trấn an nàng: 
- Chị Vũ Nhung, bình tĩnh một chút, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-ky-van-dao-de-che-kinh-te-moi-tai-nuoc-viet/1468572/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.