Năm ngày lễ tết mau chóng trôi qua, Lý Đông và Trương Ngọc theo xe cùng Mạnh Bàn trở về tỉnh thành tiếp tục công việc học tập. 
Kết thúc buổi học đầu tiên của năm mới, Lý Đông vừa ra tới cổng trường thì bắt gặp Trương Ngọc đang ôm cặp tần ngần đứng đó, hắn tới bên cạnh vỗ nhẹ vai nàng: 
- Trương Ngọc, bạn đợi ai à? 
Trương Ngọc ngẩng đầu lên, thấy là Lý Đông, nàng vui vẻ nói: 
- Lý Đông, mình đợi bạn nãy giờ. 
- Đợi mình? Có chuyện gì vậy? 
- Chiều nay bạn rảnh không? Đi với mình một chuyến. 
- Ồ, đi đâu vậy? 
- Cứ đi đi thì biết! 
- Uhm, nhưng chiều nay… 
Nghe thấy Lý Đông định tìm lý do từ chối, Trương Ngọc liền làm bộ ra vẻ ủy khuất, hai mắt u ám: 
- Nếu bạn có việc thì thôi vậy… 
Nhìn thấy biểu tình của nàng như vậy, Lý Đông vội nói: 
- Ai nói mình có việc chứ, chẳng phải tháp tùng người đẹp là chuyện là thiên kinh địa nghĩa sao? Cớ gì mình lại bận việc được chứ, nếu có cũng phải dẹp sang một bên, đúng không? 
- Hi hi, thật nha, bạn nói rồi đấy nhé! Vậy chiều nay một rưỡi qua đón mình nhé! 
Trương Ngọc lập tức không cho Lý Đông thay đổi quyết định, vui vẻ giao ngay nhiệm vụ đưa đón nàng cho Lý Đông. Nhìn nụ cười rực rỡ như hoa nở sớm mai của nàng, Lý Đông định nói gì đó chợt dừng lại, miệng há ra, có chút say mê. Trương Ngọc đã bước sang tuổi mười tám, cái tuổi hoàn thiện mọi vẻ đẹp của người thiếu nữ. Nàng bây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-ky-van-dao-de-che-kinh-te-moi-tai-nuoc-viet/1468565/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.