Hôm nay, buổi trưa đi nhà Hoàng Tiến, buổi chiều đến chỗ Bàng Triển Trung, lịch trình bận rộn. Gói quà xong, Dương Diệp thấy A Hỉ còn trong sân, chưa thay áo.
“Sao chưa chuẩn bị? Không thay áo đẹp à?” hắn hỏi.
A Hỉ ngẩng đầu lên, mắt mở to, buông việc trong tay: “Em... Em cũng đi sao?”
“Đương nhiên cùng đi,” Dương Diệp cười. Tháng Giêng thăm nhà, ai lại đi một mình? Cả nhà cùng đi mới náo nhiệt.
A Hỉ vê góc áo, lo lắng. Nhà quyền quý ở huyện đông người, cậu sợ theo Dương Diệp làm hắn mất mặt: “Em... Em không muốn đi lắm.”
Dương Diệp nắm tay cậu, thấy cậu lo, dịu dàng nói: “Hoàng quản sự gặp em rồi, còn khen em hoài. Bàng lão gia cũng muốn gặp em từ lâu. Dù em không thích, quà nhiều thế này, ta xách sao nổi?”
Hắn trêu: “Em không đi, người ta thấy ta trẻ, tưởng chưa thành thân. Dân huyện rảnh rỗi, thích mai mối lắm.” Hắn xoa đầu A Hỉ: “Thật không đi?”
A Hỉ cau mày, lí nhí: “Để em... lấy quà cho chàng.”
Nhìn cậu chạy vào nhà, Dương Diệp bật cười.
Nhà ở huyện không rộng như thôn quê, trừ nhà quyền quý, đa số là nhà nhỏ. Tết đến, mở tiệc chiêu đãi thân thích, nhà chật thường phải ra tiệm ăn. Nhà Hoàng Tiến khá giả, cha mẹ từ thôn lên huyện, qua hai đời phấn đấu, đến đời hắn mua được tòa nhà nhỏ, sân rộng, bày được bảy tám bàn tiệc.
Khi Dương Diệp và A Hỉ đến, sân đã đông khách. Mọi người uống trà, trò chuyện rôm rả. Dương Diệp nhận ra vài gương mặt, trong đó có chưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-cu-hang-ngay-dao-li-thien-ha/4915426/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.