"Bác sĩ Đỗ gần đây không được khỏe cho lắm, hôm qua còn bị ngất ở bệnh viện nữa nhưng không tìm được nguyên do, nên tôi mới..." An An giải thích, cẩn thận quan sát sắc mặt của Đỗ Hạ Hi.
"Ồ? Vậy tôi phải xem cho cô ấy rồi." Tây Môn nói, giơ tay về phía Đỗ Hạ Hi, "Đưa tay cho tôi."
Đỗ Hạ Hi không muốn tiếp xúc với cô ta, nhưng không biết vì sao ma sai quỷ khiến lại đưa tay ra, ngón tay của Tây Môn cứng và lạnh cóng, cảm thấy không có thân nhiệt của người thường, trong lòng tự nhiên thấy rợn người.
Cũng trong lúc này, nhang đang đốt trên bàn cúng đột nhiên phát ra tiếng kêu lắp bắp, lửa cháy mạnh hơn, nghe rất là đáng sợ.
An An sợ hãi nắm lấy cánh tay Đỗ Hạ Hi rồi quay đầu nhìn, Tây Môn thì hơi nhíu mày lại, sau đó liền hồi phục lại nụ cười bình thường, "Nghề này của chúng tôi là phải xem tay rồi đến khuỷu tay, sau đó tiếp tục đi lên, nếu cô đồng ý, thì trên người cô có bao nhiêu nốt ruồi tôi cũng bói ra được hết."
Đỗ Hạ Hi vốn đang căng thẳng, nghe xong Tây Môn nói liền thấy phản cảm, đến nỗi nổi hết cả da gà, mau mau rút tay lại, "Người tôi không có nốt ruồi."
"Hơ Hơ, đùa thôi, đùa thôi, bác sĩ Đỗ sao lại nghiêm túc như thế, không dễ thương chút nào, được rồi, chúng ta vào vấn đề chính." Tây Môn ngồi vào sopha, bấm bấm tay, "Bác sĩ Đỗ mạng mộc, sinh vào rằm tháng bảy, không biết là sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-cap-cuu/3100993/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.