Sư thái dắt Lý Ngôn Tâm về phòng của mình, căn phòng này rõ ràng khác hẳn căn phòng lúc nãy, không gian rộng lớn như nhau, nhưng căn phòng này hầu như chất đầy đồ đạc.
Tấm drap giường màu hồng trên đó có in họa tiết hoạt hình là bắt mắt nhất, cái tủ cao khoảng một thân người kế bên giường lại chất đầy sách, không cần nhìn cũng biết là truyện tranh và các tạp chí điện ảnh, trên bàn có một laptop và một vài bịch bánh snack, dưới bàn là một cái vali vàng sặc sỡ.
Lý Ngôn Tâm cảm thấy nếu mà gặp cảnh sát vào lục soát, thì mình cũng có thể trốn trong cái vali đó....
"Cô cũng theo kịp thời đại quá ha." Lý Ngôn Tâm ngẩng đầu lên nhìn nội thất trong phòng, nếu không phải trong phòng có một ni cô trọc đầu đứng bên cạnh thì cô chắc chắn sẽ cho rằng đây là căn phòng của một nữ sinh cấp 3.
"Tu hành vốn là một chuyện khô khan, nếu không kiếm chuyện gì thú vị làm thì chắc mọi người không ai chịu nổi hết."
Lý Ngôn Tâm cứ tưởng rằng sư thái chắc do thích nghiên cứu phật pháp nên mới xuất gia, không ngờ lại giống mấy hòa thượng giả khác, tâm tư hoàn toàn không hề hướng phật, "Vậy tại sao cô lại phải xuất gia?"
Tuổi còn trẻ, lại rất thông minh lanh lợi, cho dù kiếm đại một việc nào đó chắc cũng tốt mà, làm ni cô không phải là chuyện dễ.
Nụ cười trên môi sư thái biến mất sau khi nghe Lý Ngôn Tâm hỏi câu hỏi đó, hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-cap-cuu/3100938/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.