Trong nhà chỉ còn hai người Tây Môn và Đỗ Hạ Hi ngồi đối diện trên bàn ăn, Đỗ Hạ Hi đang uống nước, cảm thấy không gian yên tĩnh này có chút khó xử, nhưng Tây Môn ngồi ở đó cứ ngó tới ngó lui, hoàn toàn không có ý muốn nói chuyện với Đỗ Hạ Hi.
Cuối cùng Đỗ Hạ Hi cũng nhịn không nổi mở miệng trước, "Cô sao quen biết với ông chú đó vậy?" Đỗ Hạ Hi cảm thấy Tây Môn gan cũng to thật, ông chú bặm trợn vậy mà cũng lừa được.
Tây Môn chỉ cần nhìn ánh mắt của Đỗ Hạ Hi là đoán được cô ấy đang nghĩ gì rồi, một tay chống cằm, "Ông ta là khách hàng của tôi, nhưng tôi không có lừa ông ta, nếu nói thật ra thì, tiệm này có thể mở được cũng do công tôi đó~"
"Hờ." Đỗ Hạ Hi phì cười, tin lời cô ta chắc bán nhà quá.
"Lúc vợ ông ta chết, thì em trai bà ta chiếm căn nhà này, đến tiền ma chay cũng phải đi vay mượn, nhưng mà, cũng may gặp được người tốt như tôi, khi nghe chuyện này liền giúp ông ta giải quyết đó~"
"Cô lại làm chuyện gì thất đức nữa?" Đỗ Hạ Hi còn lâu mới tin Tây Môn lấy pháp luật ra giải quyết chuyện di sản.
"Hi hi hi, tôi làm việc thiện mà, sao lại nói tôi như vậy hả~ Hạ Hi lần nào gặp khó khăn không phải do tôi giúp đó sao, đúng là vong ân bội nghĩa mà."
Tây Môn nói cũng không sai, mỗi lần gặp chuyện ma quái thì cô ta đều giúp mình, Đỗ Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-cap-cuu/3100903/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.