Sáng sớm 4h hơn, Đỗ Hạ Hi cho xe chạy từ bãi đỗ xe rồi đi về hướng ngoại ô, đi chung xe còn có hai nam đồng nghiệp khác.
Một nam đồng nghiệp há miệng ngáp một hơi dài, "Anh nói nửa đêm nửa hôm tan ca rồi, còn phải đi đến tham dự tang lễ của phó viện trưởng nữa, mệt chết người ta đi được."
"Bậy bạ, nếu để phó viện trưởng nghe được, chắc sẽ lột da anh ra, đó là tang lễ của mẹ phó viện trưởng, phó viện trưởng vẫn còn sống sờ sờ đó kìa." Một nam đồng nghiệp khác nói.
"Không những thức khuya không được ngủ mà còn phải đi lễ nữa? Mấy ông lãnh đạo trong nhà có hỷ sự cũng đi tiền, đẻ con cháu cũng đi tiền, ba má bệnh cũng phải đi tiền, một tháng lương có nhiêu đó sao đủ mà đi, làm bác sĩ khổ quá, đặc biệt là bác sĩ khoa cấp cứu!"
"Tuổi nghề ở khoa cấp cứu cũng ngắn thôi, nếu sau này lớn tuổi rồi thì chịu không nổi ngày ngày cũng luân phiên trực ban vậy đâu, chắc thần kinh suy nhược hết. Bệnh viện chúng ta không giống các bệnh viện khác, có các khoa khác thay phiên nhau trực ban, bọn mình mà rơi vào khoa cấp cứu là không còn đường nào khác nữa."
Đỗ Hạ Hi lái xe, nghe hai bác sĩ trẻ tuổi tám chuyện, hiện tại việc cô quan tâm không phải là những chuyện mà bọn họ nói, mà là hiện giờ bọn họ đang đi đến một nơi: Nhà tang lễ!
Chỉ cần nghĩ đến nơi đó thôi là Đỗ Hạ Hi thấy ớn lạnh hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-cap-cuu/3100892/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.