Quá nhẹ, đến nỗi cô không nhận ra.
Thẩm Thư Điềm sững sờ, một tay hắn kẹp điếu thuốc buông xuống một bên, một tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của cô.
Giọng của hắn khàn khàn, ẩn giấu sự đau lòng: "Đừng buồn."
Thẩm Thư Điềm im lặng hồi lâu, không giãy giụa nữa, đem mặt chôn thật sâu vào trong ngực hắn.
Chỉ trong chốc lát, Tả Tư Nam liền cảm giác lồng ngực hơi ươn ướt, động tác trên tay hắn dừng lại, đôi mắt đen trở nên sâu thẳm hơn, động tác trên tay lại ngược lại càng thêm dịu dàng.
Trên hành lang có không ít người qua lại, nhìn thấy cảnh này đều tò mò dừng lại, nhìn một chút.
Cảnh tượng này thật sự rất bắt mắt, dưới ánh đèn dịu nhẹ, khuôn mặt tuấn tú của nam nhân càng thêm tinh xảo, mang theo một chút ấm áp.
Cô gái trong lòng hắn có dáng người mềm mại, thướt tha, mái tóc đen thẳng mượt, bên dưới là cặp đùi trắng nõn, ôm nhau như vậy thật sự khiến người ta phải suy nghĩ.
Thẩm Thư Điềm ở trong mắt người khác có vẻ dịu dàng nhưng thật ra là đang đau lòng, khóc một hồi rồi mau chóng suy nghĩ kỹ.
Khi ổn định tinh thần, cô lại cảm thấy thật xấu hổ, tại sao lại khóc?
Trước đây không có người an ủi thì có thể cười cho qua, nhưng khi có người đau khổ thì lại khác. Một chút uỷ khuất trong nháy mắt có thể phóng đại lên vô số lần.
Thẩm Thư Điềm chậm rãi đứng dậy, mở to đôi mắt nhìn áo sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-thoat-khoi-co-chap-cuong-sung-ai/3388433/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.