Tả Tư Nam đẩy cửa phòng Thẩm Thư Điềm ra, lặng lẽ chui vào trong chăn, cô đã ngủ say, trong phòng chỉ còn lại tiếng thở đều đều của cô, vô cùng ngoan ngoãn.
Tướng Quân nằm bên cạnh, cảnh giác liếc mắt nhìn anh, đờ đẫn vuốt vuốt cái đầu nhỏ xù lên rồi cẩn thận dụi dụi về phía má cô.
Anh đứng nhìn cô một lúc rồi đóng cửa đi ra ngoài.
Chạng vạng, ánh hoàng hôn lấp lánh nhuộm đỏ nửa bầu trời tạo thành một màu cam đỏ, mặt trời sắp lặn trên ngọn núi phía tây.
Tả Tư Nam thả người ngồi trên sô pha, lười biếng duỗi thẳng đôi chân thẳng dài, nhìn bà nội vội vội vàng vàng kéo Tạ Cảnh Long đi vào, trong đôi mắt đen láy cũng không có gì kinh ngạc.
Tính tình của bà nội Từ trước nay luôn như thế, thích ai thì không bất cứ người nào có thể bắt nạt được, biết chuyện của Thẩm Thư Điềm, không có lý do gì không đến.
Tả Cảnh Long muốn ngăn cũng không ngăn được.
Ngón tay thon dài của Tả Tư Nam chống cằm, giọng điệu thản nhiên: “Chị ấy không khỏe, vẫn còn đang ngủ.”
Bà nội Từ dừng bước chạy lên, vội vàng xoay người ngồi xuống sô pha, vẻ mặt tức giận.
Nếu trước mặt có một quả dưa, chắc bà ấy chỉ cần một tay là có thể tách nó ra.
Tả Tư Nam thu lại ánh mắt rót cho bà Từ một chén trà, hương thơm thoang thoảng mơ hồ phảng phất trong không khí, khiến người ta không nhịn được đưa mũi lên hít một hơi.
Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-thoat-khoi-co-chap-cung-chieu/3358470/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.