Trước đánh người khác một trận, sau đó xin lỗi, bây giờ muốn cô chịu trách nhiệm.
Chàng trai áp sát, nhưng là vẫn có chừng mực không đè nặng cô xuống mà cứ dụi dụi vào cổ cô như một con mèo lớn. Mái tóc lành lạnh lướt qua gò má, làm nũng thân mật, hoàn toàn trái ngược với cậu của thường ngày.
Đương nhiên, Thẩm Thư Điềm sẽ không chấp nhận cái logic này, đó rõ ràng là vô lý.
Chẳng qua là dáng vẻ này của Tả Tư Nam lại làm cô cảm thấy rất không được tự nhiên.
Thẩm Thư Điềm c ắn môi dưới, đôi mắt màu hổ phách ngấn nước, mặc dù cực kỳ bối rối, nhưng vẫn kiên quyết làm mặt vô cảm muốn đẩy cậu ra.
Nhưng sức lực của hai người rõ ràng là không như nhau, thân hình chàng trai không nhúc nhích, thậm chí còn cảm thấy buồn cười vì lực đẩy nhẹ nhàng này, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai đầy ác ý cùng giễu cợt.
“ Chị, cố lên nhé.”
Thẩm Thư Điềm phồng mặt lên, lửa giận trong lòng trào dâng. Cô đưa tay giật nhẹ tóc chàng trai, sợi tóc trong lòng bàn tay mềm mại. Gương mặt nhỏ của cô nghiêm lại, đe doạ: “Dậy đi, nếu không muốn bị trọc.”
Quả nhiên, da đầu truyền đến cảm giác đau đớn, Tả Tư Nam hơi nhướng mày, oán trách cô: “Chị thật sự nỡ lòng nào.”
Thẩm Thư Điềm đỏ mặt, hung dữ nói: “Nếu em không đứng dậy, chị sẽ làm thật đó.”
Tả Tư Nam rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên, nhưng giữa chừng lại ngừng lại. Khoảng cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-thoat-khoi-co-chap-cung-chieu/3358461/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.