Sau khi đom đóm thoát khỏi trói buộc thì vỗ cánh một lát rồi bay lên, bay đến khoảng trống giữa hai người.
Vốn dĩ Thẩm Thư Điềm không nghĩ được nhiều như thế, gặp phải chuyện thế này, cô cảm thấy Tả Tư Nam không phải là hoàn toàn không để ý tới.
Cũng giống như cô vậy, bề ngoài thì tỏ vẻ là không có việc gì, nhưng trong lòng vẫn thấy hơi buồn.
Vừa nãy khi cô nhìn thấy cảnh đó, lập tức muốn bắt lấy rồi đưa cho cậu xem, thực ra cũng chỉ là ý nghĩ thoáng qua thôi.
Trong bóng tối, không thể nhìn thấy vẻ mặt của cậu, chỉ có tiếng nói nhẹ nhàng vang vọng ở trong phòng, có một số người, giọng nói của họ thật sự hay đến nỗi khi nghe xong có cảm giác như bị mê hoặc vậy.
Mặt của Thẩm Thư Điềm đỏ hồng, nhưng vẫn nhỏ giọng đáp lại, hết sức dịu dàng: ”Đúng thế.”
Hy vọng là cậu có thể vui vẻ hơn một chút.
Rõ ràng chỉ là hai chữ đơn giản, nhưng Tả Tư Nam lại thấy tim mình đập nhanh hơn bình thường.
Thẩm Thư Điềm vẫn có chút ngượng ngùng, giọng nói ngọt ngào không giấu nổi vui vẻ: “Em có thấy vui vẻ hơn không?”
Hầu kết của Tả Tư Nam trượt lên trượt xuống, môi mỏng khẽ nhếch lên, nhẹ giọng đáp: “Có.” Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Thẩm Thư Điềm nhón nhón chân, cảm thấy tâm ý của bản thân được người khác tiếp nhận, ngọt ngào đáp: “Vậy thì tốt.”
Cậu nghĩ rằng, có lẽ là trên thế giới này, sẽ chẳng còn có ai khác dùng biện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-thoat-khoi-co-chap-cung-chieu/3358449/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.