Mặt trời hôm nay rất khắc nghiệt, bầu trời trong veo, chỉ có vài mảng mây thưa thớt bồng bềnh, gió vừa thổi, lập tức tản đi.
Không khí trong nhà ăn lầu ba rất căng thẳng, tựa như một sợi dây căng sắp đứt đoạn, chỉ cần nhẹ nhàng chạm vào một cái, có thể nhanh chóng đứt ngang trong nháy mắt.
Im lặng, yên tĩnh đến đáng sợ.
Sau đó, từ từ bắt đầu có những âm thanh xì xào bàn tán.
“Nói chuyện khó nghe như vậy, bị mắng cũng không oan.”
“Muốn kết luận thì trước tiên phải có chứng cứ, cứ nói suông như vậy. Ai chịu nổi cô ta?”
“Ghen tị nữa đi.”
“Nghĩ lại thì Thẩm Thư Điềm cũng thật đáng thương, vừa mới vào Nhị trung đã gặp phải không ít chuyện xấu. Hiện tại, cô ấy vất vả lắm mới chứng minh được bản thân, thế mà mọi người lại không tin. Rốt cuộc, mọi người còn muốn cô ấy phải như thế nào nữa.”
“Đúng vậy, thật không ngờ cô ấy lại xui xẻo đến vậy.”
“Nhưng mà cũng không phải là lỗi của Tư Huệ Uyển, là do bạn bè của cô ấy.”
“Cả ngày bọn họ ở cạnh nhau, chẳng lẽ là thay đổi một cách vô tri vô giác? Cô ta nói ra mấy câu như thế. Không biết bình thường cô ta nói khó nghe như thế nào đâu. Có một số người, chính là biết mặt nhưng không biết lòng.”
“Cậu nói cũng có lý.”
…
Chia làm hai bên, một bên đứng một bên ngồi. Nhưng rõ ràng là bên đang ngồi kia lại càng thêm tùy ý cuồng ngạo. Ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-thoat-khoi-co-chap-cung-chieu/3358443/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.