Lúc thì quá nóng, lúc thì lạnh run, cơ thể rất khó chịu khi nhiệt độ cứ thay đổi như thế. Thẩm Thư Điềm nức nở một tiếng nhỏ bé, không tự chủ cọ cọ vào lồ ng ngực của Tả Tư Nam, bộ dạng rất đáng thương.
Tả Tư Nam hơi cúi người, bế cô gái vào trong lòng theo kiểu công chúa, thuận thế cô càng rúc sâu vào trong lồ ng ngực của cậu, đầu nhỏ mơ hồ vùi vào trong cổ cậu.
Thím Phương vốn dĩ cũng đang tìm kiếm ở gần đây, cách chỗ này không xa nên đến cũng rất nhanh, Tả Tư Nam ôm chặt Thẩm Thư Điềm ở trong lòng, vẻ mặt anh tuấn căng thẳng, nhanh chóng ngồi lên xe.
Thím Phương biết Thẩm Thư Điềm đang phát sốt, trên đường về cũng đã liên hệ cho bác sĩ tư nhân.
Thẩm Thư Điềm vừa lạnh lại vừa đói, dựa ở trên người Tả Tư Nam làm cô cảm thấy an toàn đến dị thường, rất nhanh đã ngủ thiếp đi.
Lúc cô tỉnh lại cảm thấy đầu choáng váng đến mức gay gắt, mở mắt ra thì chỉ thấy hình ảnh trước mắt dường như rất mơ hồ, không thể nhìn thấy rõ.
Cơ thể như không còn chút sức lực, mệt mỏi đến bất thường. Cô cố giãy dụa một lúc, nhưng không thể, lại được giọng nam trầm thấp nhỏ giọng an ủi làm cho cô lại một lần nữa nhắm mắt lại, nặng nề ngủ thiếp đi.
“Bác sĩ Tưởng, cô chủ vẫn ổn chứ?”
“Sốt gần 39 độ, có hơi cao. Có điều cũng không có vấn đề gì cả, một lát nữa tôi sẽ kê cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-thoat-khoi-co-chap-cung-chieu/3358440/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.