Ngày hôm sau, Thẩm Thư Điềm rời khỏi nhà sau khi ăn bữa sáng, còn Tả Tư Nam vẫn chưa dậy.
Cũng phải, tối hôm qua ngủ muộn như vậy mà.
Thẩm Thư Điềm đi đến chỗ ngồi của mình, Trần Ngữ Trúc đến sớm hơn so với cô. Cô ấy ngồi trên ghế vừa gặm bánh bao vừa nhanh nhẹn hoàn thành bài thi.
Cô ấy cắn một miếng bánh, mơ hồ nói: “Cậu đến sớm vậy, Thư Điềm.”
“Cậu cũng vậy.” Thẩm Thư Điềm đặt cặp sách xuống, khẽ nhíu mày: “ Cậu ăn từ từ thôi, cẩn thận nghẹn.”
“Tuân lệnh!”
Đột nhiên Trần Ngữ Trúc tiến lại gần, cẩn thận đánh giá nhìn cô, cảm thán một câu: “Cậu thật xinh đẹp.”
Thẩm Thư Điềm mở to đôi mắt trong suốt, đôi môi đỏ mọng mím lại, ngượng ngùng cười cười,trông thật mềm mại.
Một nữ sinh đi tới, liếc nhìn Thẩm Thiển Thiển một cái: “Cũng bình thường thôi, cả đám giống như bị mù.”
Thẩm Thư Điềm nhận thấy địch ý của cô ta, dù sao những lời đó cũng quá công kích người khác.
Trần Ngữ Trúc cười nhạo nói: “Bình thường, Ngô Quân, cậu thì thế nào? Xấu xí sao?”
Ngô Quân trừng mắt nhìn cô, “Liên quan đến cậu sao?”
Trần Ngữ Trúc không để ý đến cô ta, cô thở dài cảm thán với Thẩm Thư Điềm: “Ghen tị thật sự khiến người ta trở nên xấu xí.” Nói xong, cô tinh nghịch nháy nháy mắt với Thẩm Thư Điềm.
Thẩm Thư Điềm không nhịn được, khóe miệng nở một nụ cười, đôi mắt ánh lên tia nước lấp lánh.
Khuôn mặt Ngô Quân đỏ lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-thoat-khoi-co-chap-cung-chieu/3358420/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.