Sáng hôm sau, Giang Sắt bị tiếng chó sủa đánh thức.
Vừa mới tỉnh dậy, đầu óc vẫn còn mơ mơ màng màng, cô cứ ngỡ như mình đang nằm mơ. Một giây ngay sau đó, khi chất giọng trầm thấp của Lục Hoài Nghiên cất lên và tiếng chó sủa vang lên thêm một lần nữa, Giang Sắt bỗng mở choàng mắt.
Chú chó dưới lầu kia hẳn là "con trai" của Lục Hoài Nghiên mà Sầm Lễ đã từng nhắc đến vài lần.
Giang Sắt không nhớ rõ chú chó ấy tên gì, chỉ nhớ đó là một chú Samoyed rất quấn chủ, là món quà đặc biệt mà dì Hàn Nhân đã tặng cho Lục Hoài Nghiên nhân dịp sinh nhật lần thứ 23 hay 24 gì đó của anh.
Lục Hoài Nghiên đang ngồi trong phòng ăn, nhâm nhi tách hồng trà.
Lúc Giang Sắt xuống lầu, cô trông thấy chú chó với bộ lông trắng muốt đang ngoắt ngoắt cái đuôi ngoan ngoãn ghé đầu vào bên chân Lục Hoài Nghiên.
Nghe thấy tiếng bước chân đi xuống lầu của cô, một người một chó đồng loạt nhìn sang.
Thằng con trai phản ứng nhanh hơn cả ông bô, cậu nhóc chống bốn chân xuống đất đứng dậy ngay lập tức, hai chân sau đạp mạnh một cái định lao tới nhào lên người cô.
Đáng tiếc, đạo hạnh của cậu nhóc vẫn chưa đủ, chỉ mới bày ra tư thế nhảy chồm sang thì đã bị người ta đưa tay ghìm chặt cổ.
"Già La, không được nhào lên như thế."
Bị Lục Hoài Nghiên quát một tiếng, Già La ngoan ngoãn nằm rạp xuống, đôi mắt đen láy tròn xoe vẫn luôn hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-theo-duoi/3718402/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.