Trong mấy cái tên "mỹ miều" ấy, Giang Sắt không thèm chọn cái nào hết.
Cô ôm chặt lấy chiếc gối, co đầu gối lại, tì cằm lên, nói lại lần nữa, "Lục Hoài Nghiên, bộ anh rảnh lắm hả?"
Lục Hoài Nghiên khẽ cười, giọng nói trầm khàn thấm đẫm men say vang lên bên tai mang theo chút dịu dàng, "Không chọn à? Em không chọn thì để anh chọn giúp em, sau này có sang đây thì để em tự khám phá."
Giang Sắt lười đôi co với anh, "Em ngủ đây."
Cô nói xong cũng cúp ngang điện thoại.
Lục Hoài Nghiên cầm điện thoại khẽ tặc lưỡi, "Khó ở quá."
Vốn còn định gọi video để ngắm cô thêm một lúc, nào ngờ cô nhóc này nói cúp máy là cúp ngay, bây giờ anh mà gọi lại, không cần nghĩ cũng biết cô sẽ không nhận máy.
Chú vẹt đuôi dài lam tía kia nghe thấy câu trêu chọc của anh, nó nịnh bợ bắt chước nói theo, "Khó ở quá!"
Lục Hoài Nghiên ngước mắt lên liếc tên vẹt trước mặt, rồi anh đứng dậy, gẩy nhẹ lên cái chốt cửa của lồng sắt, nói, "Chỉ có tao mới được nói cô ấy khó ở thôi, mày thì không được."
"..."
Sau khi cúp máy, Giang Sắt đặt điện thoại sang một bên, tắt đèn đi ngủ.
Trước đó cô còn thấy khó ngủ, nhưng sau khi nói chuyện điện thoại với Lục Hoài Nghiên xong, cơn buồn ngủ bỗng chộc ập tới.
Nhưng giấc ngủ này cũng không mấy yên ổn, khi cô tỉnh dậy thì trời vẫn còn chưa sáng.
Cô xuống giường, vào phòng tắm tắm rửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-theo-duoi/3704533/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.