Tết Nguyên tiêu là một ngày lễ lớn ở Đồng Thành.
Hai hàng dương liễu dọc hai bên bờ Phú Xuân đã sớm được trang trí vô số đèn lồng với đủ màu đủ sắc, mấy chạc cây vừa phún lá non cũng được quấn đầy những dây đèn led rực rỡ.
Màn đêm vừa buông xuống, trên những nhành cây bắt đầu lấp lánh ánh sáng sắc vàng, vẽ lên một bức tranh lung linh huyền ảo.
"Hàng năm, mỗi khi đến đêm Nguyên tiêu, người ta đều tổ chức lễ hội hoa đăng trên sông Phú Xuân. Từng chiếc từng chiếc thuyền gỗ treo đầy hoa đăng uốn lượn trên sông, những ánh đèn lồng dập dềnh trên mặt nước hoà cùng với những ánh đèn trên bờ, trông vừa đẹp mắt vừa náo nhiệt. Tối nay mẹ đưa con đi xem nhé, để ba ở lại trông quán bar."
Tết Nguyên tiêu năm nay chỉ có Giang Sắt ở nhà đón lễ cùng ba mẹ.
Vũ đoàn của Giang Đường có buổi biểu diễn mừng đêm Nguyên tiêu, chị là vũ công chính nên không thể về nhà được. Còn Giang Dã thì chỉ còn vài ngày nữa là đến ngày thi đấu, ngày nào cũng bị huấn luyện viên nhéo tai dặn dò tuyệt đối không được phân tâm.
Nhớ đến hai mươi mấy ngàn bước trong đêm giao thừa vừa rồi, Giang Sắt chậm rãi nuốt ngụm cháo bát bảo, nói, "Con chỉ đi chơi nửa tiếng thôi."
Dư Thi Anh đồng ý, "Không phải con bảo tối nay có bạn đến quán bar chơi sao? Mấy giờ cậu ấy đến? Có cần rủ cậu ấy đi ngắm hoa đăng với mẹ con mình không?"
"Không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-theo-duoi/3651418/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.