Vào những dịp như bữa tiệc đêm nay, sự xuất hiện của Giang Sắt chỉ toàn nhận được thiện chí giả tạo từ đa số khách mời.
Giới thượng lưu này vô cùng thực tế, khi bạn chẳng là gì cả, khi bạn không còn giá trị, bạn sẽ được trải nghiệm lòng người ấm lạnh thật sự là như thế nào.
Giang Sắt mỉm cười, "Khi rời khỏi Bắc Thành, tôi không có cơ hội chào tạm biệt chủ tịch và cô Quý. Thế nên nhân lúc này nói lời tạm biệt với bọn họ cũng tốt."
Hành động đổi lại họ của cô đã khiến Sầm Minh Hoành và Quý Vân Ý giận tím mặt, sau khi hai người ghìm xuống cơn giận bảo cô trả lại hết thảy mọi thứ liền rời khỏi Bắc Thành.
Quả thật bọn họ chưa từng nghiêm túc nói lời chào tạm biệt với nhau.
Hơn nữa cô đã được hưởng một cuộc sống cơm ngon áo đẹp suốt 23 năm qua, đích thực phải nên nói lời từ biệt với bọn họ cho đàng hoàng. Nên cám ơn thì cám ơn, nên cắt đứt cũng phải cắt đứt.
Lục Hoài Nghiên liếc sang cô, im lặng không nói gì.
Giang Sắt nghiêng đầu nhìn anh, cười tủm tỉm, "Ban đầu khi gặp lại tôi ở Đồng Thành, có phải anh cũng đã đinh ninh rằng tôi sẽ không bỏ được nhà họ Sầm, rồi sẽ có một ngày tôi quay về đây đúng không?"
"Ừ." Lục Hoài Nghiên đáp lại vô cùng thản nhiên.
Giang Sắt hướng mắt về phía trung tâm sảnh tiệc, "Anh có tin không, trong mười người có mặt ở bữa tiệc đêm nay thì cũng đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-theo-duoi/3438537/chuong-25.html