Lúc lái xe vào bãi, Giang Sắt đã trông thấy người đàn ông đang đứng trước cửa thang máy từ phía xa xa.
Trên người anh vẫn là bộ âu phục khi xuất hiện trên TV kia.
Áo sơ mi màu xám tro, áo vest đen, chiếc quần tây thẳng thớm ôm lấy đôi chân dài đầy săn chắc.
Khi ngọn đèn xe vừa chiếu tới, anh ngước mắt nhìn sang.
Ánh đèn hắt lên gương mặt điển trai nhưng lại toát ra vẻ lạnh lùng cực điểm.
Đôi mắt sâu hun hút, sống mũi cao thẳng và phần xương quai hàm góc cạnh vẽ lên một đường cong khiến mọi người đều khao khát.
Giang Sắt xuống xe, thong thả cất bước đi về phía anh.
Cô quấn một chiếc khăn choàng cổ màu trắng thật dày, chiếc cằm nhọn vùi vào trong khăn choàng, mái tóc dài chấm vai bung xoã tự nhiên càng làm nổi bật gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo của cô.
Bước đến gần anh, Giang Sắt mới nhận ra Lục Hoài Nghiên đã tháo kính xuống, hèn gì ánh mắt anh nhìn cô lại nặng nề hơn mọi ngày.
Lục Hoài Nghiên lướt qua chóp mũi bị cóng đến đỏ bừng của cô, "Lạnh à?"
Giang Sắt mặc áo len và áo khoác nên không thấy lạnh.
Trái lại là anh, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng và đồ vest, cúc áo đầu tiên của áo sơ mi đã được cởi ra, quả táo Adam trên cổ hiện ra rõ ràng, nhẹ nhàng dịch chuyển lên xuống mỗi khi anh nói chuyện.
"Không lạnh."
Giọng nói lạnh lùng của cô ồm ồm vang lên trong chiếc khăn choàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-theo-duoi/3358391/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.