Từ chùa Hàn Sơn đi lên có một mảnh rừng trúc khá lớn.
Mảnh rừng này thuộc về chùa Hàn Sơn, sau khi tập đoàn Lục thị tài trợ trùng tu lại chùa Hàn Sơn, để báo đáp công đức, trụ trì đã để mảnh rừng trúc này làm nơi tĩnh tu tạm thời cho Hàn Nhân.
Lục Hoài Nghiên cho người xây một dãy nhà bằng trúc trong rừng, rồi lại dựng một bức tường cao bên ngoài rừng trúc, bên cánh tường phía đông còn thông một cánh cổng sắt chạm trổ hoa văn.
Lúc này đây, anh đang đứng bên ngoài cánh cổng sắt ấy, giơ tay nâng cao cây dù, cúi mặt đánh mắt phải nhìn về phía khoá cửa.
Một tiếng "Tích" vang lên, cửa đã được mở khoá.
Cả mảnh rừng trúc đều được nước mưa gột sạch trở về một màu xanh biếc, hạt mưa gõ vào những khóm trúc tạo nên những âm thanh vui tai.
Lục Hoài Nghiên không có tâm trạng ngắm cảnh, xuyên qua hàng trúc đẫm nước mưa, anh đi thẳng vào một gian nhà bên hồ Trúc Âm. Đọc truyệ𝘯 hay, truy cập 𝘯gay ﹢ Tr𝗨𝓂Truyệ𝘯﹒V𝘯 ﹢
Hàn Nhân đang nấu nước lá trúc ở bên trong, nghe thấy động tĩnh, bà không đứng dậy mà chỉ nhẹ nhàng lên tiếng, "Cửa không khoá."
Lục Hoài Nghiên hạ dù xuống rồi đi vào nhà, thay giày ở tiền sảnh, sau đó bước vào trong.
Hàn Nhân nhìn anh một lượt, thấy vai áo và ống quần của con trai đều bị dính nước mưa thấm ra một mảng màu sậm, bà vội nói, "Con về phòng thay đồ trước đã, thời tiết này không được để dính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-theo-duoi/3332113/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.