Đồng Thành nằm ở Giang Nam, một cổ trấn uốn mình theo sông, tựa lưng vào núi.
Kiến trúc ở khu này theo phong cách của thời nhà Minh và Thanh, tường trắng ngói đen, là cổ trấn miền sông nước, ẩn hiện trong màn sương khói mờ ảo khiến cổ trấn như được khoác thêm một lớp sa mỏng, duyên dáng, dịu dàng như giai nhân ngại ngùng, e ấp như muốn thổ lộ điều gì.
Giang Sắt vừa lấy được vali, điện thoại vừa hay có cuộc gọi đến.
Màn hình hiển thị người gọi đến là Dư Thi Anh, cô hơi khựng lại vài giây rồi mới nghe máy, "Xin chào."
Bên kia vang lên một giọng nói dịu dàng như nước, "Sắt Sắt à, chị hai con vào trong tìm con rồi đấy, con thấy con bé chưa?"
Trong sảnh sân bay kẻ đến người đi, Giang Sắt nhìn xung quanh một lượt, nhưng vẫn không nhìn thấy người mà Dư Thi Anh nói.
"Không ạ, không sao, lát nữa con..." Chưa kịp nói dứt câu "con tự về", bất thình lình có người vỗ lên vai cô.
Giang Sắt quay đầu, bắt gặp một đôi mắt hạnh to tròn lấp lánh ý cười.
Giang Đường đeo khẩu trang và mũ lưỡi trai, đưa tay nắm lấy tay cầm vali của Giang Sắt, nở nụ cười rạng rỡ, "Sắt Sắt, chị đây này."
Giang Sắt thoáng thất thần, vali đã bị người ta cầm đi.
Cô cũng không định giành lại, chỉ mỉm cười cám ơn Giang Đường.
"Đi thôi, mẹ đang chờ bên ngoài. Em có đói không? Ba đã nấu cơm sẵn ở nhà rồi, chúng ta về là ăn được ngay."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-theo-duoi/2783679/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.