Ngạch? Tâm tư bị nói toạc ra thì chân tay sẽ luống cuống đâu, xấu hổ đâu, đều đã chạy đi đâu rồi? Ngồi ở trên đùi Hàn Mục Kỳ, Hàn Mục Vi nhìn chằm chằm Vị sư huynh nhìn nửa ngày, chỉ thấy hắn biểu tình như cũ tự nhiên, cử chỉ tự nhiên ưu nhã mà dùng bữa, không có một tia ngượng ngùng hay thái độ thất lễ, trong lòng không khỏi tán thưởng một tiếng ảnh đế nha! Nhìn kỹ thuật diễn nước chảy mây trôi này, người nhận giải Oscar cũng không nhất định có thể qua được.
Sau lại quay đầu nhìn mặt của Lục tỷ nàng, so vừa mới vào cửa khi nãy còn là biểu tình hào phóng khéo léo, Hàn Mục Vi ngồi yên không khỏi mà cắn một ngụm đùi gà, lấp kín miệng mình, quả nhiên thế giới của đại nhân thì bọn họ đám nhóc này lý giải không được.
"Hàn sư điệt chớ suy nghĩ nhiều" - Đối với nàng có hảo cảm là sự thật, Vị Danh tuy không tính toán che giấu, nhưng là cũng sẽ không để đám nhóc này nhìn náo nhiệt, liền truyền âm cho nữ tử bên người hắn: "Hết thảy thuận theo bản tâm, thuận theo tự nhiên là được" - Tu tiên người không quên sơ tâm, tuân thủ bổn ý mới có thể đến thanh minh lấy lâu dài. Tình cũng thuộc rèn luyện tâm cảnh, hắn cũng không kiêng dè, cầu mà đến hắn vui mừng, cầu mà không được hắn cũng không đòi hỏi quá đáng.
"Đa tạ sư thúc hậu ái, đệ tử minh bạch" - Bởi vì túi da này, Hàn Mục Kỳ từ lúc bắt đầu tu luyện tới nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-nu-tho-he/2985902/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.