"Vi Vi Nhi, ngươi tỉnh?" - Tiểu Thiên Bồ nhanh chóng lấy ra mấy cái linh quả cấp thấp, nặn ra chất lỏng đút cho Hàn Mục Vi uống, sau đó lại vui sướng nói: "Thật tốt quá, ta cũng tỉnh rồi" - Phía trước khi nó đang ngủ đông thì cảm ứng được nàng bị nguy hiểm, không thể không trước tiên tỉnh lại. Nào ngờ vừa tỉnh thì phát hiện bọn họ đang ngâm mình ở trong một bồn linh nhũ vạn năm, cái này làm nó cao hứng đến hỏng rồi. Hiện tại một phần dây đằng của bản thể nó do lúc trước bị tiệt rớt nhờ linh nhũ vạn năm mà một lần nữa dài ra, nó cũng không cần lại tiếp tục ngủ đông nữa, những điểm lôi tích dư lại thì cũng bị nó chậm rãi hấp thu rồi: "Chúng ta lại có thể đi cùng nhau." Nó thích đi theo Vi Vi Nhi khắp nơi lắc lư.
"Ân ân, lại cho ta thêm mấy trái cây nữa" – Nước trái cây lạnh lạnh, chua chua, ngọt ngọt chảy vào cổ họng, lập tức liền tưới diệt hỏa trong cổ họng, thật là sảng khoái, Hàn Mục Vi liếm liếm môi rất có một loại ý tứ chưa đã thèm: "Nhiều nhiều một chút" - Nàng quá đói bụng, đói đến cả người không có một chút sức lực, liền ngay cả thở thôi cũng mệt.
"Được" - Tiểu Thiên Bồ nghe lời lại lấy ra thêm mấy trái linh quả, vẫn là giống lúc trước mà biến nó thành nước trái cây: "Ngươi uống chậm một chút" - Mấy năm không thấy, Vi Vi Nhi vẫn là tham ăn như vậy, bất quá cũng may là miệng nàng không kén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-nu-tho-he/2985892/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.