Một người, một kiếm, một bộ hồng y; gần ba mươi năm đã qua, Mộc Nghiêu vẫn là cái tên đã từng ngạo nghễ đứng với thế hệ trước, một kiếm phá vạn pháp Phượng Minh kiếm tu. Nhìn nhất kiếm dường như đơn giản lưu loát nhưng lại có thể chịu phách của lôi màu tím, thứ này không đơn giản chỉ là dũng khí, mà còn có thực lực tương xứng.
Tất cả động phủ ở Thiên Diễn Tông sau khi nghe được thanh âm quen thuộc của Phượng Minh kiếm thì nháy mắt đều kinh ngạc, rồi sau đó hoặc là vui sướng hoặc là bỗng nhiên phát lên ý chí chiến đấu hừng hực, trừ bỏ những người vô tri, cơ hồ không có ai quên vị hồng y kiếm tu này.
Trên đỉnh núi của Tam Ngôn Phong, Vị Danh cả người mặc một bộ cẩm phục màu nguyệt bạch, chấp tay đứng sừng sững nhìn qua Vô Phong Nhai, thần sắc bình tĩnh, nhưng khóe miệng mang ý cười: "Hoan nghênh trở về" - Vị kia làm kinh diễm cả một thế hệ, hắn không nên chỉ sống ở trong truyền thuyết.
"Phượng Minh Kiếm ra cửu châu biết, Nghiêu hồng y hiện đàn anh si" - Chưởng môn Vị Hành đi ra Diễn Hành Điện, nhìn mây đen đang tụ lại ở Vô Phong Nhai, tràn đầy vui mừng: "Mộc Nghiêu đã trở lại".
"Đúng vậy, hắn đã trở lại" - Kỳ thật hắn chưa bao giờ rời đi, bảng bách niên của Thương Uyên Giới đến nay không người có thể lay động vị trí đứng đầu của hắn, Vị Danh đối với người này chỉ có chiêm ngưỡng: "Chờ sau khi gặp hắn, con chuẩn bị ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-nu-tho-he/2985873/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.