Là nàng.. là nàng, nghe được thanh âm, Liễu Vân Yên liền biết là nàng tới, nhìn thiếu nữ có mái tóc quăn chậm rãi đến gần, cơ bắp toàn thân nàng căng chặt đến không tự giác mà bắt đầu run rẩy, bàn tay giấu ở trong tay áo nháy mắt thành trảo, gắt gao mà moi đùi, đau đớn làm nàng không đến mức bị sợ hãi bao phủ.
Ngạnh cổ, nhìn gương mặt non nớt, con mắt biết cười cơ hồ giống hệt con ngốc hơn ba trăm tuổi kia của Hàn gia. Nhìn đến nàng, những ký ức bất kham bị Liễu Vân Yên cường ngạnh vùi vào chỗ sâu trong thần hồn lại nháy mắt mà chui từ dưới đất lên.
Kiếp trước nàng đánh lén Hàn gia không thành nên bị giam cầm thần hồn, cầm tù. Phu quân Ân Trăn của nàng nghe tin chạy tới bị Hàn gia không lưu tình chút nào mà cự ở ngoài cửa. Ngại với chuyện của Hàn Mục Kỳ nên hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà chờ ở ngoài cửa. Khi đó nàng nghe Ân Trăn tới, tâm tồn ảo tưởng nhưng mà đợi một ngày, hai ngày đều không thấy người tới cứu nàng, cũng liền ẩn ẩn có dự cảm bất hảo.
Cho đến khi sư tôn Thanh Lăng chân quân của nàng mang theo người của Vô Cực Tông tới nàng mới có cơ hội lại thấy ánh mặt trời. Nhưng Hàn gia cũng đưa tin cho Thiên Diễn Tông, thấy lão quỷ của Thiên Diễn Tông Thiên Trúc tự mình giá lâm vì Hàn gia chủ trì công đạo, nàng liền biết không ổn.
Quả nhiên bởi vì chứng cứ vô cùng xác thực, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-nu-tho-he/2985826/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.