Hàn gia nghe nói tộc trưởng quay về, lập tức liền biết đã xảy ra chuyện. Hàn Bách mang theo mấy cái nam đinh cầm kiếm cưỡi ngựa đón chào, mới ra gia môn không đến nửa chén trà nhỏ công phu liền gặp xe ngựa của tộc trưởng. Hàn Dư cách cửa sổ xe hô: "Trong nhà có người đến, con về phủ thu thập một phen."
Hàn Bách vừa nghe lời này liền hiểu, hướng tới chiếc xe lừa đi theo xe của tộc trưởng chắp tay, liền lập tức giục ngựa hồi phủ. Trong phủ người của Hàn gia đã tụ tập ở từ đường, bọn họ đều nghe nói tộc trưởng trở về, trong lòng tất nhiên là sốt ruột, đặc biệt là mấy phòng lần này có hài tử đi theo.
Hàn Lạc đỡ nương mình, tâm bất ổn, Hồng thị nắm chặt đôi tay, cầu nguyện ngàn vạn ngàn vạn lần không phải đường rẽ gì, nàng không cầu nhi nữ phú quý, chỉ cầu bọn họ có thể bình bình an an sống cả đời. Hàn Bách vào phủ, roi ngựa cũng chưa ném xuống liền phân phó quản sự mở cửa.
Ở từ đường cũng có người tiến đến bẩm báo, làm đại phu nhân Hồng thị thu thập Bồng Lai Các. Hàn Lạc cả kinh, vội vàng hỏi nhiều một câu: "Lao thúc, ngài nói chính là Bồng Lai Các?" Bồng Lai Các của Hàn phủ mỗi ngày đều dọn dẹp, mỗi năm đều sẽ tu sửa, nhưng chưa từng có người cư trú, chỉ vì đó là nơi chuẩn bị cho chủ gia.
"Vâng Bát cô nương" Lao thúc cũng cao hứng, không nghĩ tới sinh thời hắn có thể may mắn nhìn thấy người ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-nu-tho-he/2985731/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.