Nhìn lão nhân bị đè nén như vậy, xem ra là thật sự tức giận đến không nhẹ, Hàn Mục Vi che lỗ tai, cười nịnh nọt: "Sư phụ, Tiểu Nhị Bàn nhà con hiện tại mới bảy tuổi, trừ bỏ ăn uống thì cái gì cũng không hiểu, ngài.. ha hả.. đại nhân không nhớ tiểu nhân, trong bụng Tể tướng có thể chống thuyền, liền liền.." 
"Câm miệng" Cái gì cũng không hiểu? Tiểu béo tặc đó lanh lợi thật sự, còn biết tiểu nghiệt đồ là độc đinh mầm của Tiêu Dao Phong, Thiện Đức chân quân lúc ấy bị dỗi đến thật muốn nghịch lời thề, thu một trăm tám mươi cái đệ tử: "Ta nói cho con biết, con phải nhớ kỹ trong lòng cho ta, Tiêu Dao Phong là của ta, ta mới là phong chủ của Tiêu Dao Phong." 
Hàn Mục Vi nghe vậy liên tục gật đầu phụ họa: "Đúng vậy, ngài là chủ nhân của Tiêu Dao Phong, điểm này không thể nghi ngờ" Nhưng cũng chỉ là hiện tại, không lâu sau trong tương lai chờ ngài Hóa Thần, Tiêu Dao Phong khẳng định sẽ đổi chủ, nàng đang nỗ lực để tiếp vị. 
"Hừ" Thiện Đức chân quân rốt cuộc cảm nhận được tâm tình của ma quỷ hoàng đế của hắn: "Muốn Tiêu Dao Phong cũng phải chờ ngươi thành tựu Nguyên Anh lại nói." 
Nước phù sa không chảy ruộng ngoài thì điểm này hắn hiểu, nhưng tiểu nghiệt đồ có xuất phát điểm quá cao, hắn thật đúng là sợ nàng sẽ đua đòi. Ngẫm lại sọ não đều đau, lúc trước sao hắn không có việc gì lại thu cái đệ tử cho chính mình đâu? Khẳng định là ngày lành 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-nu-tho-he/2985722/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.