Cô ta cũng không diễn nữa chỉ cười cợt nói:" Cậu muốn gì?"
Phương Ly nhẹ nhàng kéo ghế ngồi xuống, liếc nhìn cô ta nói:"Chẳng qua chỉ là muốn hỏi cậu chút chuyện thôi. Lần trước chính là cậu kích đểu hai người kia để tôi bị nhốt đúng chứ?"
"ha, cậu cũng thông minh đấy. Đúng,là tôi. Thì sao? Hai con nhỏ đó quá ngu ngốc nên mới bị tôi lợi dụng. Chỉ là đáng tiếc thật, cậu vậy mà lại được Nhật Huy cứu sớm vậy."
"Ghê tởm thật."
"Tôi không ghê tởm bằng cậu đâu. Tại sao hết Nhật Huy rồi đến Nam Khánh đều quanh quẩn bên cạnh cậu vậy chứ?"
Dừng một chút cô ta như nghĩ ra điều gì lại cười cười nói:"À phải rồi, tình chị em thâm tình của cậu và Nhật Linh cũng rạn nứt rồi nhỉ?"
"Cậu đã nói gì với cậu ấy?"
"Không có gì cả,tôi chẳng qua chỉ bịa chuyện nói là vì cậu nên Nam Khánh mới không diễn kịch thôi. Tôi cũng thật lo cho tình chị em của hai cậu đó."
Phương Ly nghe thế cũng chỉ cười lạnh cô"hừ" một tiếng rồi nói:" Tôi nghĩ cậu nên lo lắng cho mình trước đi."
Tuyết Mai nhíu mày, cô ta nhận ra có điều gì đó không đúng,chạy vội ra,mở cửa.
Cánh cửa vừa mở ra đã thấy tất cả mọi người đều đang yên lặng đứng ngoài. Đứng ngoài là thầy Dũng chủ nhiệm, hai bạn vừa trực nhật,Nhật Linh với Nam Khánh. Đằng sau còn thấy Nhật Huy lạnh lùng nhìn về phía cô ta. Ánh mắt ấy khiến cô ta sởn gai ốc.
Tuyết Mai chết lặng cô ta hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-noi-loi-yeu/2744855/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.