9 năm sau.
Tại công ty X.
"Mai Hoa cô giải thích cho tôi nghe tại sao đề án lại xảy ra sơ sót lớn này?" Tổ trưởng không kiềm chế được tức giận trực tiếp chỉ điểm vạch tội mọi người.
Mai Hoa được sướng tên thì tỏ vẻ vô tội, liếc nhìn Phương Ly rồi nhàn nhạt nói:" Là do Phương Ly không gửi bản báo cáo cho tôi."
Cô nghe vậy thì khẽ nhíu mày nhìn cô ta rồi lên tiếng đáp lại:" Tôi đã gửi bản báo cáo ấy cho chị rồi mà."
"Hừ, 12h đêm cô gửi cho tôi. Cô muốn tôi đang nửa đêm lại còn phải ngồi dậy hoàn thành nó vì sự chậm chạp của cô sao?"
Mọi người xung quanh nghe xong đều cảm thấy bất bình cho Phương Ly. Cô không nói nhưng ai cũng biết bản báo cáo ấy phải được lấy từ nhiều nguồn khác nhau. Mất rất nhiều thời gian, đâu phải nói muốn có là có được. Lúc đó cũng tại ai cũng chối đây đẩy nên nó mới đành giao lại cho Phương Ly. Cô ấy đã cố gắng rất nhiều vậy mà giờ lại phải nhận sự chỉ trích này thì thật đúng là......
Còn người trong cuộc là Phương Ly lại tỏ ra rất bình thản. Có lẽ vì cô đã quá quen với những chuyện như này rồi. Cách xử lí của chuyện này chỉ có thể là nhận lỗi và sửa lỗi thôi.
"Đây là thiếu xót của tôi. Tôi sẽ ở lại tăng ca để hoàn thành."
Tổ trưởng cũng không làm gay gắt lên nữa mà chỉ nói:"Được rồi, sau khi làm xong thì gửi ngay cho tôi."
"Vâng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-noi-loi-yeu/2744822/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.