Đường Văn lại một lần ôn lại Hoàng tử tennis, cậu kích động la ó trong phòng, cầm vợt tennis quơ loạn trên sô pha, miệng thì không ngừng hô to.
Quý Trạch vuốt cằm cười lớn.
“Vợ à, hóa ra em cũng thích tennis à.”
Đường Văn mỗi ngày đều ở lì trong nhà, đừng nói là cậu vận động, đến ngay cả buổi sáng cậu dậy sớm cũng thống khổ vạn phần, cứ như là gọi cậu rời khỏi giường là đáng hận vậy. Cậu ôm chặt gối, nhất định không chịu rời giường.
“Tennis, em yêu nhất đó.”
Phải nói, hoàng tử tennis là nhân vật cậu thích nhất.
“Anh nhớ em có mua thẻ tập thể hình, mình kết hôn cũng lâu mà chưa thấy em đi tập được vài lần, hay vậy đi, để tennis không bị bám bụi, không bằng hai đứa mình sử dụng, ngày mai anh được nghỉ, chúng ta đi chơi tennis, anh sớm đã muốn lĩnh giáo công lực của em, chúng mình cùng luận bàn một chút.”
Vận động một chút là tốt rồi, một tuần đi hai lần, cam đoan thân thể cậu khỏe mạnh, nhìn cậu cả người thiếu ánh sáng mặt trời, hắn rất thích Đường Văn trắng trẻo béo đẹp, nhưng mà hắn lại lo cậu lâu quá không vận động, thân thể thay đổi. Sao còn dám trông cậu hai người ở cùng nhau năm sáu chục năm nữa chứ, không thể để cậu sớm bị ma bệnh quấn thân.
A, tennis à, thích tennis là một chuyện, nếu thật sự phải đấu trận cậu vẫn nhớ lần đó đấu với vách tường, khiến cậu mệt tới mức nằm úp luôn.
Quý Trạch tiến lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-ngan-can/2175936/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.