Giang Yểm Ly lui về sau, ánh mắt của cô dù đã nhìn thấy nhưng vẫn diễn ra được cái thần thái của người mù, thực sự rất đáng khen. Gương mặt xanh xao, động tác thì mang theo chút vụng về, lùi về phía sau vài bước thì đã đụng trúng bậc thềm, lập tức cô ngã xuống đất.
Dương Nghiêm hớt hãi tiến đến đỡ cô dậy, nhưng hắn vừa mới nấm lấy cổ tay thì cô đã lập tức vùng ra, sắc mặt không tốt nhưng tiếp đó lại mang theo nghi hoặc.
Người đàn ông quan sát cô, trong lòng trở nên lo lắng.
Mắt cô không nhìn thấy, vậy nên những giác quan khác nhạy bén vô cùng, có khi nào chỉ vì hắn chạm vào mà cô cảm thấy quen thuộc, sẽ nhận ra hay không?
Giang Yểm Ly chật vật ngồi ở trên đất rồi lui về sau, cô lúc này thực sự thảm thương vô cùng, bởi vì ‘không nhìn thấy’ cho nên chẳng thể nào chạy được.
"Ha, nhìn kìa nhìn kìa, trông có… ".
"Dương Nhất Nguyệt!!! " - Người đàn ông xoay về hướng em gái mình rồi trầm giọng, từng câu từng chữ đều mang cảnh cáo, mắt phượng tràn đầy tức giận, có thể đoán được rằng chỉ cần Dương Nhất Nguyệt có ý khiêu khích dù chỉ là một chữ thì hắn cũng sẽ không nể tình cảm anh em mà tống cổ cô ta đi.
Gương mặt Giang Yểm Ly không còn giọt máu, cô lồm cồm đứng dậy rồi thét lên:
"Vô! Vô… anh… anh đừng có đến đây, Vô… cứu… ".
Con ngươi màu đen của người đàn ông mang theo chút phức tạp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-long-tron-thoat/3505303/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.