Người đàn ông đứng ở bên cạnh không phát ra bất cứ tiếng động nào, Giang Yểm Ly hai mắt không nhìn thấy, vậy nên cũng chẳng biết hắn có nghe thấy những lời mà cô đang nói hay không.
Như muốn trút bỏ gánh nặng trong lòng, cô vẫn tiếp tục:
"Mẹ nuôi và em gái nuôi không thích tôi nhưng người đó thì khác, lúc nào tôi không vui cũng đều xuất hiện và an ủi, tôi cứ ngỡ cũng có người thương yêu mình, nhưng cách đây vài năm chợt phát hiện so với mẹ nuoi và em gái nuôi luôn ghét mình ra mặt thì người đó còn ghét tôi hơn họ nhiều. Quà sinh nhật mà tôi tặng hằng năm… thôi bỏ đi, việc không vui vẻ gì nhớ lại chỉ khiến cho lòng càng thêm nặng trĩu ".
Giang Yểm Ly cười xoà rồi hơi xoay đầu về nơi hắn đang đứng, bâng quơ lên tiếng:
"Hai mắt của tôi không nhìn thấy, thực sự muốn biết gương mặt của anh trông như thế nào ".
"… ".
"Cho tôi chạm vào nhé?! ".
Dương Nghiêm nắm lấy tay cô rồi viết vào đó.
/Gương mặt tôi xấu xí, chỉ xợ khiến cho cô kinh hãi/.
"Gương mặt đẹp nhưng tâm hồn xấu xa mới khiến cho người khác sợ hãi " - Trong lời nói của cô mang theo ẩn ý.
Dương Nghiêm đoán có lẽ cô đang ám chỉ hắn, vậy nên hắn càng không muốn để cho cô biết được người chăm sóc cô những tháng nay là hắn.
Giang Yểm Ly không thể chạm vào khi mà hắn không cho phép, tuy cô tò mò nhưng cơ bản chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-long-tron-thoat/3500829/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.