Cô đã chuyển đến một thành phố biển, căn trọ mà cô thuê tuy khá nhỏ, không có cửa để so sánh với biệt phủ rộng lớn và xa hoa, nhưng đối với Giang Yểm Ly mà nói nó thực sự mang lại cho cô cảm giác được bảo vệ.
Càng lúc cô càng cảm thấy bản thân hệt như một chú mèo rồi, thích những nơi nhỏ hẹp.
Nơi cô ở có một gác mái nhỏ, Giang Yểm Ly dùng nơi đó làm phòng ngủ, bởi vì từ đó nhìn ra cửa sổ nhỏ có thể thấy được bầu trời trong xanh và biển cả bao la.
Trên cửa sổ của căn gác, cô còn để vài chậu hoa mười giờ và trầu bà, những thực vật đơn giản dễ tìm nhưng lại khiến cho lòng cô an yên.
Trường học mới và bạn bè mới không khiến cho cô cảm thấy lạc lõng mà còn vui là đằng khác.
Trải qua nhiều chuyện, Giang Yểm Ly nhận thấy không thể cầu xin sự yêu thương từ người khác, từ nhỏ đến lớn cô không có người thân, khao khát tình thương là lẽ thường tình.
Cũng chính vì như thế mà đã làm ra vài chuyện ngốc nghếch, bây giờ thì cô đã suy nghĩ thông suốt rồi, sẽ không như thế nữa.
Cô gái nhỏ tưới nước cho những bông hoa nhiều màu, ánh mắt bình yên nhìn ra ngoài biển, trong lòng cô lúc bấy giờ đã không còn vướng bận bất cứ thứ gì.
Sau khi ổn định thì đã là hơn 1 tuần, cha ruột không có đến tìm.
Chẳng biết là do ông ấy không rãnh tiêu tiền để tìm cô hay là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-long-tron-thoat/3465408/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.