Giang Yểm Ly rong ruổi trong giấc mơ, cô thấy mình đang chạy trốn nhưng chạy mãi chẳng thể tìm thấy lối thoát, trong bóng tối, thứ đuổi theo cô không có thực thể, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt to và đỏ ngầu, tiếng cười ghê rợn hệt như âm thanh vực sâu không đáy, vừa truy đuổi vừa cười ám ảnh.
Cô cứ chạy mãi chạy mãi, đến khi vấp té thì nó nhanh chóng bắt lấy cô.
Đôi mắt mở to, cô quên cả thở, bên tai vang lên tiếng ong ong nhức đầu, trần nhà thạch cao hiện ra. Giang Yểm Ly không thể nhớ được tiếp theo trong giấc mơ ấy đã xảy ra việc gì, thần trí lúc này không mấy tỉnh táo.
Cô cử động chân, cơn đau trong phút chốc truyền đến, lúc này cô mới nhớ ra những việc đã xảy ra.
Sau khi bước ra khỏi phòng của hắn, cô đã gặp mẹ nuôi và Dương Nhất Nguyệt, bị bà tát một cái.
Trải qua chuyện trước đó, cơ thể của cô bị hắn hành hạ đến mệt mỏi chẳng còn chút sức lực.
Giang Yểm Ly đưa tay sờ lên má, không còn cảm giác đau đớn nữa, mắt của cô chậm rãi nhìn xung quanh, đây là phòng của cô, đồng hồ đã là giữa trưa.
Vậy là cô đã mê man được nửa ngày rồi?
"Tỉnh lại rồi à? " - Một giọng nói vang lên.
Cô nhìn ra cửa, chỉ thấy Dương Yên Chi đứng ở đó, dáng vẻ thờ ơ.
Cô ấy tiến vào trong, ngồi ở bên cạnh cô, quan sát chăm chú Giang Yểm Ly từ trên xuống.
Gương mặt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-long-tron-thoat/3449970/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.