Có vẻ như nhận thức được bản thân đã để lộ quá nhiều sự sợ hãi, Giang Yểm Ly đưa tay lên vén nhẹ mái tóc rồi khẩn trương lên tiếng:
''Nghiêm… Nghiêm ca ca, anh làm em giật mình ‘’.
Người đàn ông nhìn cô, cười như không cười rồi lại cong môi lộ ra một nụ cười thân thiện:
''Xin lỗi, chỉ muốn nói với em… để anh đưa em đến trường ‘’.
Câu hắn vừa nói xong khiến cho Giang Yểm Ly bất giác nín thở. Trong đầu hiện lên những hình ảnh trong quá khứ, bàn tay trong vô thức nắm chặt.
Hành động nhỏ đó ngoài lọt vào tầm mắt của hắn thì chẳng còn ai trông thấy.
Giang Yểm Ly cố bình tĩnh mà đáp lại:
''Không cần đâu, anh đang không khoẻ trong người, nên nghỉ ngơi ‘’.
''Em sợ bị anh lây bệnh sao? Giọng nói có chút xa cách quá ‘’ - Hắn lên tiếng.
Rõ ràng đang muốn đưa cô vào thế khó xử.
Giang Yểm Ly học theo hắn, cười lên cho thật xinh đẹp rồi nói:
''Em lo cho anh thôi, cảm tuy không phải căn bệnh nguy hiểm gì nhưng mà vẫn phải cẩn thận ‘’.
''Anh trai có ý tốt muốn đưa chị đi học mà chị lại nói bằng giọng điệu như thế với anh tôi sao? ‘’.
''Nhất Nguyệt ‘’ - Từ Phi ở bên cạnh lên tiếng nhắc nhở.
Giang Yểm Ly nhìn sang Dương Thành Trung, mắt buồn hơi cúi xuống:
''Cha, hôm qua anh bảo quản gia nói như thế, con không phải cố ý gây chuyện, chỉ là thực sự lo cho anh ‘’.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-long-tron-thoat/3439701/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.