Giang Yểm Ly hít hít cái mũi, cúi đầu hết mức có thể rồi nghẹn giọng:
"Anh… em phải làm luận văn để nộp, có gì… ngày mai nói được không? ".
Hắn cười khinh, lúc này khoảng cách của hai người vô cùng gần nhau, chỉ cách một bước chân là gần như sẽ ôm nhau.
Giang Yểm Ly cố nín thở vì đầu mũi của cô hít vào đều là mùi hương riêng biệt của hắn, nước mắt lặng lẽ rơi xuống, cô lại càng vì thế mà cúi đầu xuống thấp hơn.
Dương Nghiêm hẳn là đã nhìn thấy, vậy nên hắn cao hứng mà cười:
"Sao lại khóc rồi? ".
Hắn nói dứt câu liền đưa tay nắm chặt lấy cằm nhỏ của cô, thô lỗ bắt ép Giang Yểm Ly phải ngẩng đầu, hắn bóp chặt cằm khiến cho cô không nhịn được mà phát ra âm thanh yếu ớt than đau.
Người đàn ông cười như không cười, giọng điệu mỉa mai của hắn thoáng chốc trở nên lạnh còn hơn băng:
"Mấy ngày trước không phải mạnh miệng với Nhất Nguyệt lắm hay sao? Lúc này lại yếu ớt cho ai xem đây? ".
Hắn nói xong câu này, Giang Yểm Ly liền giương đôi mắt đẫm lệ và đầy sợ hãi dán lên người hắn.
Cô hiểu vì sao hắn lại đến tìm cô gây khó dễ rồi, hẳn là Dương Nhất Nguyệt đã đến đòi hắn phải làm chủ cho mình, Dương Nghiêm cưng chiều cô em gái ruột này ra mặt, hắn lại ghét cay ghét đắng cô, vậy nên đương nhiên là càng có cái cớ để đến làm phiền.
Gương mặt giàn giụa nước mắt ấy phản chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-long-tron-thoat/3427928/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.