Cô đưa đôi mắt yếu ớt và dò xét nhìn vào người đàn ông trước mặt, biết rõ đây là âm mưu nhưng lại không dám vạch trần, chỉ có thể gượng cười rồi lên tiếng:
"Em có hẹn với bạn cho nên không được rồi ".
"Vậy thì có thể đưa bạn em cùng đi ".
"Không cần đâu, bạn em khá nhút nhát, vẫn là không nên làm phiền đến... " - Cô khựng lại vài giây, ánh mắt hơi rũ xuống, cô chẳng thể nào gọi hắn là 'Nghiêm ca ca' như lúc chưa biết nữa, trong lòng mang theo chút khổ sở, cô lấy lại bình tĩnh rồi ngẩng đầu lên đáp lại:
"Vẫn phải từ chối ý tốt của anh rồi ".
Giang Yểm Ly nói dứt câu thì đã nghe thấy tiếng cười khinh của Dương Nhất Nguyệt:
"Đúng là có phúc mà không biết hưởng ".
Trong bụng cô dâng lên cảm giác chua chát, không biết là phúc hay là hoạ. Biết rõ người khác không hề có ý tốt thì nên tránh xa.
Chiêu này của 'Nghiêm ca ca' quả thật rất hay, trước mặt thì có thể lấy lòng cha nuôi, khiến cho ông ấy nghĩ hắn trưởng thành chín chắn và biết thương yêu em gái, còn ở sau lưng thì ngầm cười nhạo, muốn cô biết rõ vị trí của mình.
Nếu bây giờ cô chấp nhận 'ý tốt' này thì trường hợp thứ nhất sẽ bị hắn mỉa mai, trừng hợp thứ hai sẽ bị hắn vừa mỉa mai vừa vứt xuống giữa đường.
Giang Yểm Ly mong cầu tình thương nhưng cũng không ngu ngốc, buồn cũng đã buồn, khóc cũng đã khóc, vậy thì phải chấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-long-tron-thoat/3427913/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.