Nếu như có thể tự làm chủ cuộc đời của chính mình thì chẳng ai muốn trở thành một nhánh tầm gửi phải sống bám vào cổ thụ, Giang Yểm Ly cũng như thế.
Cây đại thụ mà cô phải sống dựa vào vừa là nơi che chắn an toàn, cũng là nơi khiến cho cuộc sống của cô khó khăn hơn bao giờ hết.
Thành phố A, viện mồ côi Phúc An.
Giang Yểm Ly 6 tuổi đang cùng với những đứa trẻ khác đang chơi ở ngoài sân thì viện phó đã đến gọi cô, đứa trẻ ngây thơ trên mặt dính đầy đất, cơ thể hơi gầy gò và nước da có chút đen nhẽm, bà đưa cô bé vào trong phòng viện trưởng, ở đó khá rộng rãi và sạch sẽ, khác xa hoàn toàn so với căn phòng mà cô đang sống cùng với những đứa trẻ khác.
Cô bé quan sát xung quanh, những thứ không biết được làm bằng gì mà lại sáng lấp lánh khiến cho cô bé nhìn mãi không rời mắt, vì mãi nhìn ngó mà chẳng hề hay biết có một người đàn ông đang tiến về phía mình.
Ông ta quá cao lớn đối với một đứa trẻ con, Giang Yểm Ly có chút sợ lui về sau nhưng viện trưởng laiij nhanh chóng chạy đến phía sau lưng rồi kéo cô bé trở lại vị trí ban đầu, giọng nói mang theo chút xu nịnh:
"Chủ tịch Dương, mong ngài thông cảm, con bé còn nhỏ, sợ người lạ chứ không có ý gì đâu ".
Đứa bé 6 tuổi lúng túng thấy rõ, dường như sợ người trước mắt sẽ làm hại đến mình, ông ấy lại chẳng hề nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-long-tron-thoat/3427902/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.