Đường Khẩn, Đinh Thường Y, Cao Phong Lượng chỉ thấy có tiếng hú sắc lạnh chói tai kèm theo một trận lãnh phong thổi tới, đợi đến lúc phát giác ra thì đã không kịp tránh né.
Đột nhiên, một đạo cấp phong khác nổi lên, chỉ nghe kình phong lúc nổi lúc dừng, tiếp đó là một đạo hồng quang loé lên rồi vụt tắt.
Hồng quang loé lên, loé lên, đột nhiên tất cả trở lại yên tịnh như trước.
Trong động lại trở về một vùng hắc ám.
Hồi lâu sau, mới nghe Lãnh Huyết trầm giọng nói:
– Đốt lửa!
Đinh Thường Y, Cao Phong Lượng vội vàng đốt đuốc lên, Đinh Thường Y kêu lên một tiếng thất thanh, dùng tay bịt chặt miệng.
Đùi trái của Lãnh Huyết toàn là máu.
– Ngài thọ thương rồi!
Đường Khẩn nói.
Đinh Thường Y đã lao người đến, cầm máu cho Lãnh Huyết.
Lãnh Huyết nói:
– Là Nhiếp Thiên Sầu.
Cao Phong Lượng hỏi lại:
– Là lão?
Lãnh Huyết nói:
– Lão cũng là bất đắc dĩ mà thôi, muốn giết các người, buộc phải giết ta trước mới được.
Đinh Thường Y bảo Lãnh Huyết ngồi xuống một tảng đá, không chút ngần ngại nhấc đùi trái của chàng đặt lên đầu gối phải của bản thân, rạch quần ra bôi thuốc cho chàng.
Nàng cúi đầu xuống rịt thuốc, mấy sợi tóc mai lòa xòa xuống mặt tựa những sợi dây ngọc vậy, dưới ánh lửa có một vẻ đẹp khiến người ta phải nín thở. Chợt "xoẹt" một tiếng, Đinh Thường Y đã xé một góc y phục của mình ra, sau đó dùng răng giựt đứt những sợi chỉ thừa, rồi buộc vết thương lại cho Lãnh Huyết.
Gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-lau-hoa/77039/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.