Mụ tú bà dẫn theo hai tỳ nữ đẩy cửa bước vào, mắt thấy Lỗ Vấn Trương đang mặt đỏ tía tai, hai mắt trợn trừng đối mặt với Đinh Thường Y, trong lòng không khỏi kinh hãi một chập.
Chỉ nghe Lỗ Vấn Trương cố ghìm nén tức giận nói:
– Đinh Thường Y, nếu nàng còn không biết hối hận thì đừng trách ta đây vô tình!
Đột nhiên, bên ngoài vang lên vô số tiếng động lạ kỳ, các cửa sổ đều cùng lúc bật mở, mỗi một cánh cửa đều có một người đứng chặn ở đó!
Đinh Thường Y thần sắc không đổi, khẽ vung tay lên, ngọn đèn lập tức tắt ngóm!
Trước khi ngọn đèn vụt tắt, "tinh" một tiếng, một đạo kiếm quang sắc bén loé lên đâm tới, kiếm đi được nửa đường thì đèn tắt, kiếm quang cũng chìm vào bóng tối!
Tuy rằng không còn thấy kiếm quang nữa, song kiếm vẫn tiếp tục đâm tới!
"Xoạt!" Một tia lửa ngọn lửa nhỏ sáng lên le lói, chiếu rọi một bàn tay đang cầm đồ đánh lửa, chính là tay của Lỗ Vấn Trương.
Tay trái Lỗ Vấn Trương cầm đồ đánh lửa, tay phải dùng hai ngón trỏ, cái kẹp chặt đầu mũi kiếm của Đinh Thường Y.
Chỉ nghe y đanh giọng quát:
– Lam La Sát, còn không mau thúc thủ chịu trói ...
Đinh Thường Y không lên tiếng đáp lại. Nàng đột nhiên tung chân hất tấm màn dưới đất bay lên trùm vào đầu Lỗ Vấn Trương, trong nháy mắt, cả hai người liền bị tấm màn trùm lên đầu. Đường Khẩn trong tủ quần áo nhìn ra, chỉ thấy tấm màn dập dềnh như sóng biển, chứ tuyệt không nhìn rõ tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-lau-hoa/77031/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.