Thanh âm từ trên tấm hoành phi truyền xuống, thế nhưng chiếc bàn bên dưới lại vỡ ầm một tiếng.
Mảnh vụn bay tứ tung khắp phòng. Lúc nha đường bình tịnh trở lại thì chiếc bàn đã biến mất, thay vào đó là hai người.
Văn Trương nhận ra một trong hai người này.
– Quan Tiểu Thú!
Trước giờ y vẫn cho rằng gã chỉ là một tên bộ khoái nhỏ bé chẳng đáng để lưu tâm, mà dựa trên quan điểm về tướng học, y cũng không cho rằng họ Quan có thể sống quá hai mươi lăm năm.
Còn Lý thị huynh đệ thì nhận ra người còn lại.
Lãnh Huyết!
Lãnh Huyết mặt vô biểu tình, chỉ là những đường nét trên mặt chàng phảng phất như càng thêm rõ ràng và sắc nét.
Tiếng ho vẫn vang lên sau tấm hoành phi.
Một người vừa ho sù sụ, dáng vẻ bệnh hoạn đến nỗi gió thổi cũng phải bay, chậm rãi “bước” xuống. Lần này thì cả Phúc Huệ song tu đều trố mắt ra nhìn.
Hoành phi treo cao một trượng tám, vậy mà người này “bước” đi trên tường như đất bằng, loạng choạng “bước” từng bước một xuống đất.
Lý thị huynh đệ dù có ngạo mạn hơn nữa cũng phải biết lần này đã gặp phải kình địch.
Nhưng bọn chúng đã không còn lựa chọn nào khác... bởi ba người này khẳng định đã nghe hết cuộc đối thoại ban nãy của chúng và Lỗ Vấn Trương.
Bộ Vương Lý Huyền Y, Lãnh Huyết và Quan Tiểu Thú đích thực đã nghe hết đoạn đối thoại kinh tâm động phách, tiếu lý tàng đao kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-lau-hoa/2735232/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.